Formosa nổ lớn, Linh mục Nguyễn Đình Thục bị bao vây dọa giết

CTV Danlambao - Tối ngày 30/5 đã xảy ra hai sự kiện nghiêm trọng tại khu vực miền Trung, nơi được xem là điểm nóng với những bất ổn an ninh, kinh tế, chính trị kể từ sau thảm họa môi trường biển do Formosa gây ra.

Vào hồi 23h30 cùng ngày, một vụ nổ lớn xảy ra trong khuôn viên nhà máy thép Hưng Nghiệp, Formosa Hà Tĩnh. Thông tin trên các trang báo nhà nước cho biết vụ nổ bắt nguồn từ thiết bị lọc bụi lò vôi 3D thuộc nhà máy Formosa trong quá trình vận hành. Một số nhân chứng tại hiện trường cho biết “tiếng nổ rất lớn phát ra từ nhà máy Fomosa, khói bốc lên nghi ngút khiến nhiều công nhân tại đây hoảng sợ”.

“Vụ nổ nằm trên cùng của thiết bị lò luyện vôi nên không có ảnh hưởng về người. Ngoài ra lò luyện này không liên quan đến sự vận hành của lò cao số 1”, ông phó chủ tịch Hà Tĩnh, ông Dương Tất Thắng cho hay.

Nguyên nhân của vụ nổ cho đến nay vẫn chưa được người có trách nhiệm của Formosa Hà Tĩnh lên tiếng nhưng có thể thấy nhà máy này đã và đang là tai họa khôn lường tại Hà Tĩnh nói riêng và Việt Nam nói chung.

Thảm họa biển chết do Formosa gây ra đã khiến môi trường biển tại miền Trung trở nên vô cùng tồi tệ. Những hệ lụy của nó để lại có lẽ ai cũng nhận thấy, tuy nhiên nhà cầm quyền vẫn chỉ xem đây là “sự cố” môi trường biển. Chính vì thế nhà cầm quyền ra sức bảo vệ thủ phạm gây ra thảm họa môi trường lớn nhất và trầm trọng nhất trong lịch sử Việt Nam.

Sau khi tự ý đưa ra khoản bồi thường 500 triệu Mỹ kim cùng những lời hứa khắc phục các lỗi trong quá trình vận hành nhà máy, Formosa đã được nhà cầm quyền đồng ý cho phép tăng vốn đầu tư tại khu vực Hà Tĩnh. Bên cạnh đó nhà cầm quyền cũng đã chấp thuận việc Formosa vận hành và sử dụng lò cao số 1 trong quá trình sản xuất của nhà máy thép Hưng Nghiệp Formosa.

Vụ nổ lớn tại nhà máy này một lần nữa cho thấy mức độ an toàn của người dân khu vực miền Trung và đặc biệt khu vực Hà Tĩnh, nơi có sự hiện diện của Formosa đang bị đe dọa nghiêm trọng.

Một diễn biến quan trọng xảy ra ít phút ngay sau vụ nổ lớn tại Formosa Hà Tĩnh có liên quan đến Linh mục Nguyễn Đình Thục khi vị Linh mục này dâng lễ tại Giáo họ Văn Thai nằm trên địa bàn huyện Quỳnh Lưu-Nghệ An.

Tin cho hay Linh mục Thục định trở về giáo xứ Song Ngọc sau khi dâng lễ tại đây thì được người dân báo có rất nhiều người chặn đường đe dọa tính mạng của Linh mục. Theo lời kể của một số giáo dân Giáo họ Văn Thai thì có tới hàng trăm người từ các xóm lân cận đánh kẻng và kéo tới bao vây Linh mục Thục.


Những người dân này mang theo gạch đá và các hung khí như dao, tuýp sắt, gậy gộc bao vây khu vực Giáo họ Văn Thai, họ la hét đòi giết Linh mục Thục. Nhiều hộ dân tại đây đã bị những người quá khích này dùng gạch đá ném vỡ kính khiến nhiều người trong nhà bị thương. Mặc dù rất nhiều công an sắc phục có mặt tại khu vực này nhưng không có bất cứ động thái nào ngăn chặn bạo loạn từ những kẻ quá khích. Điều đó cho thấy lực lượng công an chính là những kẻ đồng lõa trong âm mưu khủng bố, đe dọa tính mạng Linh mục Nguyễn Đình Thục.

Về phần mình, Linh mục Thục dặn: “nếu có chết thì cũng chỉ một mình cha chịu thôi, không bao giờ cho họ tạo cớ bạo loạn, đừng để ai liên lụy”. Linh mục Thục nói với giáo dân đừng giật chuông hay kêu gọi ai tới, vì như vậy là dính vào mưu hèn kế bẩn được giăng ra. Trích Facebook Paul Trần Minh Nhật.

Sau khi nhà cầm quyền cộng sản tự ý nhận khoản bồi thường từ Formosa Hà Tĩnh để đền bù thiệt hại cho các hộ dân bị ảnh hưởng do thảm họa biển. Cho đến nay rất nhiều hộ dân vẫn chưa nhận được khoản đền bù thỏa đáng, đặc biệt những ngư dân tại khu vực Nghệ An, Hà Tĩnh.

Trước tình trạng bất minh của nhà cầm quyền trong việc sử dụng khoản đền bù thiệt hại của Formosa, Linh mục Nguyễn Đình Thục cùng nhiều vị chức sắc ông giáo đã lên tiếng yêu cầu nhà cầm quyền minh bạch việc bồi thường thảm họa. Chính vì thế nhà cầm quyền đã nhiều lần qui chụp vị Linh mục này thuộc thành “phản động” khi giúp đỡ ngư dân đòi quyền lợi và yêu cầu trục xuất Formosa.

Tình trạng của Linh mục Nguyễn Đình Thục cũng như nhiều vị chức sắc công giáo tại Nghệ An đang bị đe dọa nghiêm trọng. Nhà cầm quyền cộng sản Nghệ An đã ra sức tuyên truyền, bôi nhọ những vị chức sắc này. Cho đến nay những kẻ cầm quyền cộng sản đã gia tăng mức độ khủng bố các Linh mục khi tổ chức đấu tố và sử dụng bạo lực để tấn công linh mục Thục cùng những vị chức sắc tại Nghệ An.

Điểm qua hai sự việc trên để nhận thấy một yếu tố rất đáng chú ý song song với chuyến công du của Thủ tướng cộng sản Nguyễn Xuân Phúc đang diễn ra tại Hoa Kỳ. Mỗi khi nguyên thủ Việt Nam làm việc tại các quốc gia phương tây, trong nước thường xảy ra những vụ bạo loạn gây mất an ninh chính trị đặc biệt liên quan đến vấn đề tôn giáo. Đây có thể được xem là một trong những chiêu bài mà quan chức cộng sản dùng bất ổn an ninh chính trị nhằm đấu đá nội bộ.

31/5/2017

Phúc quy mã

Phúc quy mã như đem con bỏ chợ
Kèn cũng không mà trống bỏi cũng không
Phi trường Mỹ như hoàn toàn bỏ ngõ
Đợi Phúc qua để tiếp quản Huê kỳ


Mời không đón, Donald Trump chơi đểu
Nhìn chung quanh chỉ dám khỉ Ba Đình
Cũng cờ quạt lèo tèo vài ba cái
Để gọi là... mừng tướng thú sang thăm

Phúc quy mã cốt tân trang cái cổ
Giữ thăng bằng cho tiện việc đu dây
Đừng kỳ vọng hão huyền vào Phúc niễng
Kẻo tâm thần lải nhải... madze in

Phúc quy mã chỉ để thăm nhà cũ
Nhắc ngài Trump về quy chế thẻ xanh
Mong dzọt lẹ, sắp đến giờ hạ cánh
Kỳ vọng gì? sắp tới hạn Thành Đô!

5/2017

Nổ lớn tại Formosa!

Nguyễn Trọng Dân (Danlambao) - Một lò đốt luyện kim của nhà máy Formosa đã nổ tung khi còn đang trong vòng thử nghiệm dẫn đến nhiều tiếng nổ dây chuyền khác báo hiệu hệ thống luyện kim của nhà máy này có thể hoàn toàn bị hư hỏng. Do sức nổ mạnh, các cột bụi và khói hóa chất dâng cao tung tóe trong không khí có thể dẫn đến gây nguy hại cho người dân khi hít thở do khí thở bị nhiễm hóa chất. Như vậy là ngoài việc làm cá chết hàng loạt do chất phế thải chưa xử lý đồ tuồn ra biển, nhà máy Formosa nay lại đem đến một nguy cơ khác cho người dân, đó làm ô nhiểm khí thở.

Theo quy trình luyện kim, các lò đốt này có nhiệt độ lên đến trên 1000 độ C, thậm chí trên 2000 độ C cho nên sức nổ từ các lò này rất mạnh. Các quặng sắt được đưa vào lò đốt, nung lên ở nhiệt độ cao trên cả ngàn độ C để trở thành chất lỏng sắt nguyên chất, sau đó, nguyên tố carbon và nhiều nguyên tố cần thiết khác được thổi vào thể lỏng kim loại trong lò để rồi khi nguội dần sẽ trở thành thép. Tùy loại thép theo đơn đặt hàng mà phần trăm các nguyên tố như Carbon chẳng hạn pha trộn trong sắt sẽ khác nhau. Trong quá trình luyện kim này, các khí cực độc như khí hydrogen sulfide (H2S) và Ammonia (NH3) sẽ hình thành, được các thiết bị dẫn khí của lò chuyển qua nơi chứa dùng cho nhiều vấn đề khác hoặc được xử lý trước khi thải ra không khí. Cho nên, nếu sự cố bị lò bị nổ thì lập tức, hai thứ khí cực độc này tung ồ ạt vào không khí, lan rộng cả vùng trời tùy theo sức nổ.

Nếu hít phải khí amonia thì phổi sẽ dễ đi đến hủy hoại dẫn đến tử vong tức khắc. Hít khí hydrogen sulfide thì dẫn đến ói mửa, mắt bị tổn hại, ho, khó thở và tử vong nếu lượng khí này quá cao trong phổi. Do đó, sự cố nổ này là đại thảm họa cho toàn bộ người dân Hà Tĩnh, không chừa một ai nếu các lượng khí độc tung tóe ra từ vụ nổ quá cao. Chưa thấy có tình trạng yêu cầu người dân di tản để an toàn; kết quả thử nghiệm của chế độ Việt Cộng không biết còn ai tin nổi nữa không sau vụ thử nghiệp hóa chất làm ô nhiểm biển làm cá chết hàng loạt bị che giấu lấp liếm cho đến giờ chót.

Trước đây, người dân Hà Tĩnh đã tụ tập cả ngàn người bao vây trụ sở chính quyền và dương cao ngọn cờ của Việt Nam Cộng Hòa để chống đối chế độ chà đạp người dân bảo kê cho nhà máy luyện kim Formosa. Chuyện này chưa từng có tại Việt Nam trước giờ. Mất biển mất cá, đời sống của người dân Hà Tĩnh lao vào cùng cực nên chẳng còn ai sợ đảng nữa. Nay xảy ra vụ nổ này, nếu toàn vùng trời Hà Tĩnh bị ô nhiễm thì hậu quả sinh thái cho dân lành không biết sẽ như thế nào đây. 

Do đó, xin gởi đến Dân Làm Báo thật nhanh vài dòng tin tức ngắn này trước khi tình hình được phanh phui kỹ lưỡng hơn.


31/5/2017

Lời tâm sự mến gởi quí còm sĩ, thân hữu và bạn đọc

Nguyên Thạch (Danlambao) - "Miếng khi đói bằng gói khi no", trong khao khát tình quê cùng bổn phận và trách nhiệm... Không, nhất định không, chúng ta không thể nào ngoảnh mặt quay lưng trước đau thương, đổ nát và diệt vong, mà hãy san sẻ, hổ trợ cho nhau tình người, tình chiến hữu, tình dân tộc để mai đây quê hương còn có tên gọi Việt Nam.

*

Có một dạo tôi dường như bị "trầm cảm" (depression), do cuộc sống bị bao vây bởi quá nhiều điều "tiêu cực" (nagative) mà trong đó cục diện Việt Nam là điều làm cho tôi bị ảnh hưởng nhiều nhất. Nếu cứ biện bạch rằng "đất nước này không chỉ của riêng ai" thì vế lô gic kế tiếp là "Cho nên không riêng ai cần phải nặng lòng". Bởi nếp suy nghĩ ấy và vì thế VN mới lâm vào thảm họa hôm nay.

"Cha chung không ai khóc" đó là cảnh tang thương đầy bát nháo của Việt Nam hôm nay.

Dân Làm Báo "cho" tôi trở lại với sự chào mừng thăm hỏi cũng như tiếp sức cho tôi từ bạn bè cùng chung chiến tuyến để chúng ta còn có bên nhau trong cuộc đọ sức dai dẳng bất cân xứng này.

"Miếng khi đói bằng gói khi no", trong khao khát tình quê cùng bổn phận và trách nhiệm... Không, nhất định không, chúng ta không thể nào ngoảnh mặt quay lưng trước đau thương, đổ nát và diệt vong, mà hãy san sẻ, hổ trợ cho nhau tình người, tình chiến hữu, tình dân tộc để mai đây quê hương còn có tên gọi Việt Nam.

Có câu rằng "Chưa thấy quan tài, chưa đổ lệ", dân tôi ơi, hãy thôi là những con cừu ngơ ngác nhởn nhơ, mà hãy là những con trâu rừng tuy hiền hòa nhưng có đầy mãnh lực để húc tan xác bầy sư tử hung bạo.


Cô "Phó thường dân" đã nói đại khái rằng "chúng ta tuy là thiểu số nhưng với quyết tâm, chúng ta sẽ chiến thắng". Đúng vậy, chúng ta sẽ chiến thắng bởi chúng ta có chính nghĩa.

Dân Làm Báo đã lấy châm ngôn "Mỗi người là một chiến sĩ thông tin" để làm tiêu chí cho mục đích thông tin của bổn báo, mà Dân Trí là điều tối cần cho bất cứ giai đoạn nào của xã hội. Nếu nhìn lại quảng thời gian cách đây đôi ba chục năm của cái thời vàng son độc quyền bưng bít, mụ mị của ĐCSVN thì nay người dân đã vượt qua một chặn đường rất xa trong suy nghĩ, thiết nghĩ tiến triển về nhận thức ấy đã đủ cho họ tiến đến hành động vì hành động là thiết thực và cần thiết. Thật sự thì ĐCSVN chẳng tốt lành gì, chúng vẫn cố tình cấm đoán, ngăn cản để tiếp tục mụ mị nhằm mê hoặc dân để củng cố quyền lực nhưng Tự Do Dân Chủ và Nhân Quyền là xu thế của thời đại văn minh mà tiện ích thông tin toàn cầu là những thứ vũ khí phá vỡ mọi khuynh hướng độc tài toàn trị. ĐCSVN sẽ không thể đi ngược lại xu hướng ấy.

Chặn đường trước mặt còn dài, còn lắm gian nguy. Sau 2020 cuộc đấu tranh càng gian nan và khó khăn hơn, nó gồm cả máu và nước mắt nhưng khi con người ta không còn gì để mất thì ắt chẳng có gì để ngại, mà câu dân dã thường ví là "thí mạng cùi". Người dân Việt đã tự đặt mình vào con đường cùng cực của gian nan và nguy hiểm. Tiếc thay.

Trong tận cùng của cô đơn và chán nản, bên tôi còn có những kiếm khách đồng hành. Mời bạn nói đi, nói cho vơi nỗi nhọc nhằn... Cảm ơn các bạn đã chia sẻ, chúng ta hãy tiếp sức cho nhau, bảo vệ che chở lẫn nhau trong cuộc chiến đầy gian nan này.

Cố giữ thân gai nhọn 
nguyện dưỡng nụ thắm hồng. 
dẫu đọa đầy sắt máu... 
Xương rồng vẫn đơm bông. 



*

Tôi mơ...

Tôi mơ ước một ngày
Bạn và tôi nắm tay
Đường quê hương hoa rộ
Chung vui buổi xum vầy.

Quê hương qua bỉ cực
Tôi anh, ta chung sức
Xây lại những đổ nát
Dựng Dân Chủ ấm no.

Hôm nay trên chuyến đò
Giữa trùng khơi bão táp
Gắng sức ta vượt qua
Đến bến bờ Tự Do.

Đường vạn nẻo khó khăn
Gian nan khối nhọc nhằn
Nhưng đường đi sẽ đến
Ý chí là vạn năng.

Cầu chúc anh vững chí
Trong tinh thần vô úy
Diệt tan bọn cường quyền
Tự Do... Chân Thiện Mỹ.

31.5.2017

Nghe nhạc và nhìn “văn hóa” của cộng sản

Dân Đen (Danlambao) - Có thể thấy âm nhạc Việt Nam chưa bao giờ “dậy sóng” như năm 2017 do có sự “tác động” lớn từ Cục trưởng cục Nghệ thuật biểu diễn Nguyễn Đăng Chương. Cũng bởi tài năng thuộc dạng “đỉnh cao trí tuệ” mà tên cục trưởng này đã liên tiếp cấm các ca khúc nổi tiếng được sáng tác trước năm 1975. Nhưng trước áp lực của dư luận, Nguyễn Đăng Chương đã buộc phải trả lại “giấy thông hành” cho nhưng ca khúc mà y cấm phổ biến.

Không cấm được các nhạc phẩm lừng danh của những nhạc sĩ nổi danh trước năm 1975, Chương tỏ ra bấn loạn trong công tác quản lý của cục NTBD. Thế nên y đã có những hành động được xem là đỉnh cao trí tuệ của loài khỉ Trường Sơn khi cấm lưu hành những ca khúc nổi tiếng của dòng nhạc đỏ, một thể loại nhạc mà chỉ những ai còn mù quáng tin vào cộng sản mới thích nghe.

Nối vòng tay lớn là một ca khúc thường xuyên được trình diễn trong các chương trình nhạc hội của truyền thông nhà sản sử dụng cũng từng bị Chương cục trưởng cấm, rồi lại cấp dù nhạc phẩm này đã ra đời hơn 50 năm. Chưa thỏa mãn trí tuệ của loài khỉ, Chương điên cuồng cấm luôn bài hát có nội dung nhuốm đầy máu trong ca từ của bài “Tiến quân ca” mà cộng sản sử dụng làm Quốc Ca Việt Nam

Việc làm này khiến chóp bu cộng sản nổi đóa nên đã chỉ thị cho Bộ văn hóa yêu cầu Cục NTBD làm rõ trách nhiệm cũng như kiểm điểm tập thể, các cá nhân liên quan đến vụ việc. Đồng thời chỉ thị cơ quan quản lý cũng yêu cầu Vụ Tổ chức cán bộ phối hợp với các cơ quan liên quan rà soát lại chức năng, nhiệm vụ, cơ cấu tổ chức của Cục NTBD.

Mọi việc tưởng chừng sẽ có cái kết vô cùng tồi tệ đối với Nguyễn Đăng Chương khi làm mất mặt cộng sản đảng. Có lẽ ngay cả Chương cục trưởng cũng lo lắng hồi hộp cho số phận và vị thế của mình khi “vô ý” để xảy ra tình trạng nghiêm trọng trên. Nhưng không, cộng sản đảng là một tổ chức cai trị tàn ác với nhân dân nhưng lại hết mực bao che những sai lầm của đảng viên dù lỗi lầm ấy có lớn đến mấy.

“Ngày 30/5, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch thông báo về việc xử lý vụ cập nhật, bổ sung danh sách hơn 300 ca khúc cách mạng gây hiểu nhầm gần đây của Cục Nghệ thuật Biểu diễn. Bộ yêu cầu ông Nguyễn Đăng Chương - Cục trưởng Nghệ thuật Biểu diễn (NTBD) - đến làm việc tại văn phòng Bộ trong sáu tháng, tính từ ngày 1/6, chờ sắp xếp công tác khác. Ông Vương Duy Biên - Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch sẽ tạm điều hành cục NTBD”. Trích báo nhà sản

Thế đấy, số phận của Chương cục trưởng xem như đã được an bài có phần “khoan hồng” của cộng sản đảng. Bắt đầu từ ngày mai Nguyễn Đăng Chương hãy cố gắng làm “văn hóa” sao cho xứng đáng với những ưu ái mà cộng sản đảng đã dành cho Cục trưởng NTBD. Dù biết rằng cộng sản làm gì có văn hóa để Chương về văn phòng mà phát huy.

Có lẽ đây không phải trường hợp đầu tiên xử lý vi phạm nghiêm trọng trong công tác quản lý của cán bộ cộng sản đảng. Những kẻ “lầm lỗi” ấy luôn nhận được sự “khoan hồng” từ những kẻ cầm quyền trong hệ thống cai trị của đảng ta. Ngay đến Đinh La Thăng “sơ ý” làm thất thoát hàng nghìn tỷ đồng còn được Nguyễn Phú Trọng “bỏ qua” và “rước” về trung ương làm Phó ban kinh tế. Vậy nên lẽ nào Bộ Văn hóa lại làm khó Nguyễn Đăng Chương, một cục trưởng thuộc quyền quản lý của bộ này.

Nguyễn Phú Trọng từng nói đập chuột không được để vỡ bình nhằm ám chỉ việc “làm sạch đảng” bằng chiêu bài chống (lưng) tham nhũng. Giờ đây việc đó đã được áp dụng rộng rãi trong các cơ quan, bộ ngành, cục, vụ, cơ sở trong hệ thống cai trị độc tài cộng sản. Vì thế quan cán nhà sản cứ yên tâm phục vụ lợi ích đảng, “nếu sai, chúng ta nhận lỗi, dân sai dân chịu trách nhiệm”-Trích câu nói của mai Tiến Dũng, Bộ trưởng, chủ nhiệm văn phòng chính 

31/5/2017

Đảng - đĩ - đô

Đồ Hiếm (Danlambao) - Đảng-Đĩ-Đô-Đất là 4 mục tiêu phải đạt được của bất kỳ tên Việt gian cộng sản nào trong cuộc đời hoạt động lưu manh của chúng. Nhưng trong phạm vi bài này, chỉ xin trình bày một khía cạnh liên quan đến người phụ nữ Việt qua hai hình ảnh: Người nghèo và người giàu được bảo kê bởi đảng, hay gói gọn trong phim 3Đ: Đảng Đĩ Đô.

Đảng và Đĩ – Nạn buôn người mại dâm

Ngày 21/5/17, báo chí trong nước đều đồng loạt đưa tin, công an tỉnh Đồng Tháp vừa bắt khẩn cấp Trần Thị Xen bị buộc tội “mua bán người”. Theo báo vẹm, Xen, 32 tuổi sinh sống tại Lào Cai, lấy chồng Tàu rồi sang sống tại Hà Khẩu (Vân Nam) và là chủ tiệm massage - nhà thổ trá hình, nói gọn là làm nghề má mì. Với con mắt rành nghề, Xen biết nhiều nhà chứa tại Trung Quốc có nhu cầu rất cao về thuê bao các cô gái trẻ, đẹp và rẻ từ bên kia biên giới (cũng là quê hương) để phục vụ cho mục đích bán dâm. Từ đó, Xen cấu kết với nhiều đối tượng - sứ quán, côn an biên phòng, côn an liên tỉnh, côn đồ - để hình thành đường dây mua bán phụ nữ xuyên quốc gia. Hàng loạt cô gái trẻ Việt đã bị lừa sang TQ, rồi bị phân đi các nhà thổ tại Hà Châu. Các cô gái Miền Tây đã bị đối xử như món hàng với giá cho thuê từ 30 - 70 triệu/ tháng, tùy vào sắc đẹp và độ tuổi của mỗi người. Sau đó, các cô gái sẽ phải bán dâm mỗi ngày ít nhất 10 lượt khách trở lên, liên tục từ sáng đến tối khuya (1).

Cũng theo lời khai của nhiều nạn nhân, đường dây buôn người này đã hình thành từ đầu năm 2015. Rất nhiều cô gái, đa số là từ Miền Tây sau một thời gian làm việc kiệt sức, muốn trở về VN, thì gia đình các cô phải chuyển từ 50 đến 100 triệu đồng cho nhà thổ, mới chuộc ra được.

Đã gọi là nổ thì không ai qua được côn an. Khi phóng viên đài CNN tới vùng biên giới TQ-VN vào tháng 4/2016, côn an biên phòng cứ gọi là hô lên thành tích dài dằng dặc, nào là năm nay cứu được 5 cô gái (chỉ 14 tuổi) khi bị bán sang TQ, nào là năm ngoái, triệt phá đường dây buôn người và cứu 109 cô gái VN với sự kết hợp từ phía côn an Trung Quốc (síc). Báo vẹm ca rằng, côn an hết lòng vì dân vì nước như vậy, thế mà một số nạn nhận đường dây buôn người lại phản động nói xấu nhà nước rằng, khi còn ở bên TQ, các cô có thể liên lạc với gia đình tại VN để cầu cứu, nhưng “không hề nhận được sự hỗ trợ nào từ cảnh sát cả!” (3)

Chuyện buôn gái Việt sang TQ ngày nay đâu còn là chuyện thâm cung bí sử nữa, TQ đã ngang nhiên cho đăng rao bán Cô dâu Việt trên mạng như một món hàng, (có quyền đổi nếu khách hàng không vừa ý!) thế mà phía chính quyền CSVN vẫn im ru bà rù, không (dám) có phản ứng gì cả (2):

"Báo Bưu điện Hoa Nam Buổi sáng đưa tin, chiều 11/11/2015, trên trang mua sắm trực tuyến Taobao của Trung Quốc đã xuất hiện một mẩu tin rao báo cô dâu Việt với giá khoảng 35 triệu đồng/ người. "Chỉ với 9.998 Nhân dân tệ (khoảng 35 triệu đồng), bạn sẽ có ngay một cô dâu xinh đẹp theo về nhà", đoạn quảng cáo viết. Cũng theo mẩu tin này, trong 'kho hàng' của người bán hiện có sẵn 98 cô dâu và sẵn sàng chuyển từ tỉnh Vân Nam tới bất kỳ nơi nào của Trung Quốc 

Mẩu tin rao bán cô dâu Việt trên Taobao chiều 11/11. (Ảnh: SCMP)

Không nói người dân cũng rành sáu câu, nhà thổ nào mà bọn đường dây buôn người không đóng tiền mãi lộ cho côn an, thì chỗ ấy mới bi… lộ, chớ mấy đường dây kiểu này đã hoạt động rầm rộ từ hơn mươi năm rồi, lâu lâu mới bắt một vài vụ, vì ăn chia không đều giữa côn an và côn đồ (cán bộ)!

Dân nói thì thế nào cũng bị cho là phản động, vậy nghe Đại sứ quán Hoa Kỳ nói cho bảo đảm: "Một số cán bộ đồng lõa, chủ yếu ở cấp xã và thôn, nhận hối lộ từ bọn buôn người, bỏ qua các dấu hiệu buôn người, và rồi lại moi tiền để đổi lấy việc đưa nạn nhân đoàn tụ với gia đình họ. Chính phủ không công bố thông tin về điều tra, truy tố, kết án cán bộ đồng lõa trong các vụ phạm tội buôn người." (4)

Kỳ héng, Mỹ hổng rành tiếng Việt sao cái gì cũng biết vậy cà? Hết cướp đất, cướp tài nguyên thiên nhiên, bây giờ đến cuộc đời của các cháu gái VN trong bước đường cùng cực, đảng cũng cướp luôn!

Đảng và Đô – Nạn rửa tiền

Đớp ngập họng nhiều tiền quá thì toàn "Đảng" phải mang tài sản, tiền vàng cướp được chuyển ra nước ngoài để con cháu chúng xài. Quy trình này gọi là rửa tiền, vì nó chuyển từ tiền hình mặt Hồ chệt ra hình mặt Tổng Thống Mỹ Franklin (100 Đô). Rửa có nhiều cách, qua các ngân hàng ma, dự án lỗ, và bây giờ qua cả bọn tư bản đỏ như Lý Nhã kỳ là một điển hình đang nóng lên hiện nay.

Đọc từ báo vẹm, Lý Nhã Kỳ vừa tài trợ 1 triệu Euro (tương đương 25 tỷ đồng) cho đoàn VN để quảng bá du lịch và điện ảnh nước nhà tại Liên Hoan Phim Cannes 2017, diễn ra tại Pháp từ ngày 17/05 - 28/05 sắp tới. Số tiền hơn 1 triệu đô này chỉ được chi vào việc treo 4 tấm panel (bảng quảng cáo lớn 7mx3m) tại Cannes, trong đó 3 panel quảng cáo cho điện ảnh, du lịch VN, còn panel thứ 4 có hình cá nhân của Lý Nhã Kỳ với dòng chữ “Lý Nhã Kỳ - tiếng nói mới của Việt Nam”, sau sửa thành “Lý Nhã Kỳ - tiếng nói mới”.

Ngay lập tức xuất hiện nhiều ý kiến ném đá tới tấp trên cộng đồng mạng về sự chơi trội, tự đánh bóng bản thân của LNK. Đó là dư luận lề dân, còn phía lề đảng thì ra sức bênh chằm chặp. Thứ trưởng Lê Khánh Hải thuộc Bộ Văn hóa Thể thao Du lịch cho rằng, đứng ở góc độ là một nhà văn hóa (síc), không nên chạy theo dư luận mà cần bình tĩnh, suy xét sâu sắc sự việc, đây là một hành động tốt, ủng hộ quảng bá cho du lịch VN và “Sau khi tiến hành kiểm tra, Lý Nhã Kỳ không vi phạm gì thì thôi, không nên xem xét trừ khi họ vi phạm thuần phong mỹ tục, trái với quy định của pháp luật nước ta.” (5)

Được biết, thứ trưởng Lê Khánh Hải vốn là cháu nội của Lê Duẩn, cha của Hải là Lê Hãn (con trai trưởng của Lê Duẫn) - nguyên là Tư lệnh Bộ Tư lệnh bảo vệ lăng Hồ Bả Chó - nghĩa là mấy đời cha truyền con nối bưng bô cho đảng đỏ nên ra sức bảo vệ cho LNK là chuyện đương nhiên. Sơ lược vài hàng về lý lịch của LNK đại để như sau:

Lý Nhã Kỳ tên thật là Trần thị Thanh Nhàn, sinh năm 1982, cha liệt sĩ Rừng Sác, mẹ quê Thái Bình và lớn lên trong một xóm nghèo tại Bà Rịa/Vũng Tàu. LNK trước đây chỉ là một diễn viên hạng xoàng với những vai diễn khoe hàng là chủ yếu. Thành phần xuất thân như vậy mà bổng chốc từ 2008 đến năm, LNK lại trở nên giàu có một cách đột ngột với một gia tài đồ sộ, nào là ngôi biệt thự dát vàng giá hơn 5 triệu USD, rồi xe khủng Rolls-Royce trị giá lên đến 40 tỷ Hồ tệ, váy áo, trang sức cho mỗi lần tiếp tân lên đến hàng chục tỷ đồng là chuyện bình thường. Học được chữ "nuôi" từ nguyên Tổng Thanh tra Chính phủ Trần văn Truyền, để giải thích cho sự giàu sang chớp nhoáng của mình, LNK khoe khoang rằng, do y thị là con nuôi của bà tỉ phú Alice Chiu chủ tịch tập đoàn Henyep Hồng Kông, rồi lại có thêm bà mẹ nuôi thứ hai là bà Madame Wong chủ tịch tập đoàn kim cương Enigma Hồng Kông. Chưa hết, anh nuôi Lý Nhã Kỳ là tỷ phú vua ngọc Soofeen Hu (người TQ), một anh nuôi khác là tỷ phú Chavit Singson (người Phi)...

Rõ ràng câu chuyện con nuôi và anh nuôi tỉ phú chỉ là trò lừa bịp, lấy vải thưa che mắt thánh cho khối tài sản khổng lồ bất chính, mà LNK thu gom được, đều do rửa tiền cho các lãnh đạo đảng cướp mà ra. Để công khai của cải của mình, LNK khoe khoang là tự mình bỏ vốn (tự có) thành lập tập đoàn và kinh doanh rất nhiều lĩnh vực khác nhau, trong đó có tài chính, bất động sản, kim cương, thời trang... Nhưng thời đại internet, nói dóc thì không bền, chính báo chí vẹm lại đưa tin tập đoàn này từ trước đến nay toàn thua lỗ chách oách, lấy đâu ra tiền lời cho thị ăn diện ngất trời như vậy (6).

Muốn có Đô thì cứ hỏi Đảng, vì có ai giàu bằng cán bộ hay tướng cướp. Lề dân nói cấm có sai bao giờ, có ba đồng chí lãnh đạo gạo cội có quan hệ “nồng ấm” đã chống lưng cho LNK trong các phi vụ rửa tiền:



- Cựu Bí thư Thành Hồ Bả Chó Lê Thanh Hải: Hồi còn tại chức, Hải được Trương Tấn Sang đỡ đầu trong vụ cướp đất Thủ Thiêm lời hàng tỷ Đô la tiền chênh lệch đất. Con trai Hải tên là Lê Trương Hiền Hòa lại cặp bồ với LNK trong nhiều năm. Không là bồ của Lê Trương Hiền Hòa, liệu các tỷ phú Hoa Kiều kia có nhận LNK làm con nuôi hay không? Chắc chắn chẳng bao giờ, nếu những tỷ phú này không trông thấy thế lực cộng sản gạo cội đang chống lưng cho em Lý. Đó là lời giải đáp cho khối tài sản khổng lồ mà LNK có được khi mang Tập đoàn của thị đứng ra làm trung gian rửa cả núi Đô la từ các phi vụ cướp đất, cướp tài nguyên quốc gia cho bầy CS chuyên hút máu tiền dân (7).

- Cựu chủ tịch nước Trương tấn Sang: Trước đây chưa có tiền lệ cán bộ lãnh đạo chụp hình thân mật với diễn viên, nay tự dưng một tấm hình của LNK chụp thân thiết kiểu "em ơi, nép vào lòng anh" với Tư Sang khiến cộng đồng mạng lại một phen náo động vì mặt mũi Tư Sang thì thất thần và phờ phạc, còn áo quần lại xộc xa, xộc xệch, như vừa trèo đèo lội suối, bên cạnh em LNK ngồn ngộn sinh thực.

- Thủ tướng Nguyễn xuân Phúc: Lại một pô âu yếm kiểu "đừng xa em đêm nay" khiến cái đầu đã nghẹo của Phúc lại càng nghẹo hơn. Lương của Phúc chỉ có 17 triệu Hồ tệ, thì cả chục căn biệt thự trong cũng như ngoài nước chắc chắn là do tham nhũng mà có được. Ngay cái cửa hàng thời trang cao cấp tại đường Đồng Khởi Quận 1 Sài Gòn của em LNK cũng do anh Phúc chạy chọt sổ đỏ cho em. 

Rút lại, chuyện đời vốn nuôi con nào thì xào con đó, cứ phiên phiến muôn sự của chung, cặp bồ hết con trai Lê thanh Hải, đến Tư Sang, nay gặp Phúc vì “Phúc có Đô, Kỳ có đồ” và nhất là họ hàng mẹ nuôi, anh nuôi tài phiệt TQ của em Kỳ sẽ rửa đi rửa lại đống tiền ăn hạm của anh Phúc cho đến khi sạch bóng mới thôi!

Đảng, Đĩ và Đô

Để chuộc một cô gái Việt bị lừa sang làm gái bên TQ, chỉ cần 50-100 triệu Hồ tệ, trong khi LNK sẵn sàng quăng tiền... lẻ 1 triệu Đô la để làm mấy tấm biển quảng cáo cho bản thân chỉ treo trong vòng 10 ngày tại Cannes rồi cũng phải gỡ xuống cho vào thùng rác. Quảng cáo trong kinh doanh là chuyện đương nhiên, nhưng dùng tiền một cách hoang tàn như vậy khiến người ta nghĩ ngay đến nguồn gốc những đồng tiền không do đổ mồ hôi, sôi nước mắt, mà do cướp trắng từ dân lành, nên thị mới xài không thương tiếc như vậy. Hãy suy ngẫm xem, sự chuyển tiền chi trả 1 triệu Đô ra nước ngoài từ một nước CS thì rất khó đối với một công dân. Điều này chỉ rõ sự chuyên nghiệp của LNK trong quan hệ với các cựu lãnh đạo đảng cũng như nghiệp vụ rửa tiền . Lại nữa, phải khai khống chi phí khấu hao như vầy mới gian lận trốn thuế được kiểm toán và cũng để danh chính ngôn thuận rửa tiền ra nước ngoài chớ.

Với hơn một triệu Đô la đó, có thể đem chuộc cho 250-500 cháu gái VN đang ngày đêm bị làm nô lệ tình dục trong các nhà chứa TQ, để trả các cháu gái về sống trong thương yêu của gia đình sau những tháng năm địa ngục. Dùng hai chữ địa ngục cũng chưa lột hết sự kinh hoàng bán dâm tại TQ: "Có ngày phải tiếp đến 30 lượt khách, làm từ 12-16 tiếng mỗi ngày, và chuyện nhiễm HIV là chuyện rất khó trách khỏi." Vì đâu mà số phận hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn thiếu nữ VN lại bị đọa đầy như thế? Đảng, nhà nước và quốc hội CS cứ hô hào bài chống tình trạng mại dâm, thế nhưng trên thực tế lại ngày càng phát triển và trẻ hóa đến đau lòng. Dân càng nghèo trong khi đảng viên lại càng giàu, đó chính là sự bất công một cách bất nhân của hệ thống chính trị độc tài độc đảng CS đã giáng xuống đầu toàn dân VN nói chung và các cháu gái bị bán vào nhà thổ nói riêng.

Năm 1973, nhà thơ Nguyễn Chí Thiện đã sáng tác bài thơ với tựa đề là “Đảng”, thế mà đến hôm nay, 44 năm sau, nghiệm lại vẫn còn đúng không lệch một ly:

Đảng dìu dắt thiếu nhi thành trộm cướp
Giải phóng đàn bà thành đĩ, thành trâu
Giúp người già bằng bắt bớ rể dâu
Và cải tiến dân sinh thành xác mướp
Đảng thực chất chỉ là Đảng cướp
Dựng triều đình mông muội giữa Văn minh
Sống tạm thời nhờ thủ đoạn yêu tinh,
Nhờ súng đạn Tàu, Nga, bắt bớ
Đảng tắt thở cuộc đời mới thở
Đảng còn kia bát phở hóa thành mơ...

30/5/2017


______________________________________

Chú thích:

1. Thiếu nữ miền Tây bị đưa sang TQ bán dâm mỗi ngày 10 lượt http://vietnamnet.vn/vn/phap-luat/thieu-nu-mien-tay-bi-dua-sang-tq-ban-dam-moi-ngay-10-luot-374035.html

2. Cô dâu Việt bị 'rao bán' trên mạng TQ


3. Nạn buôn bán cô dâu Việt sang Trung Quốc lên báo Mỹ 


4. Báo cáo về tình trạng buôn người năm 2016


5. Vì sao Lý Nhã Kỳ bỏ 1 triệu euro để quảng bá du lịch VN tại Cannes 2017? 


6. Tập đoàn của Lý Nhã Kỳ thua lỗ hàng tỷ đồng 


7. Thế lực đằng sau Lý Nhã Kỳ?

Việt Nam ơi, vận mệnh của quốc gia nằm trong tay những kẻ này sao?

Hồn Nhiên (Danlambao) - Chuyến Mỹ du của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc trong 2 ngày tới đang tạo cho tôi cảm hứng muốn viết, muốn trang trải với quý vị một vài suy nghĩ của tôi. Tôi không thể không bật cười khi hình dung một cái đầu hói bóng lưỡng, trên đó phẳng lì như phi đạo của một phi trường nào đó ở xứ cờ hoa, khuôn mặt cái thúng trông rất dị dạng. Anh mắt nhìn tuồng như trong đó chẳng thấy phản chiếu thứ gì ngoài một ánh nhìn vô tri vô giác. Hình như lãnh đạo cộng sản người nào cũng vậy, mặt vị nào cũng nung núc những mỡ là mỡ khiến cho ta sống lại cái thời phong kiến trong các tác phẩm tiểu thuyết của Nguyễn Công Hoan, hay Ngô Tất Tố dạo nào khi miêu tả những ông quan phụ mẫu chi dân. Không phải “khi yêu trái ấu cũng tròn, khi ghét bồ hòn cũng méo” như dân gian người ta hay nói, mà vì nghĩ về những thảm họa xảy ra trên đất nước Việt Nam cùng với những điều lệ ngu ngơ chỉ để nhằm trấn áp những tiếng nói vì dân tộc mà tôi trở nên khó chịu khi nhìn thấy những khuôn mặt này.

Như quý vị đã biết, đảng cộng sản không đời nào từ bỏ chủ nghĩ cộng sản mà đi theo ý nguyện của toàn dân, đa nguyên đa đảng, tam quyền phân lập. Để cố duy trì vị trí độc tôn của mình, càng ngày đảng cộng sản VN càng gắn chặt số phận mình với kẻ thủ truyền kiếp là cộng sản Bắc Kinh. Đó chính là điều bất hạnh của dân tộc mình. Nhìn ra thế giới bên ngoài, những nước theo chủ nghĩa cộng sản giờ đã từ từ rụng hết, chỉ còn lại vài nước còm cõi đang rì rì vận hành một chủ nghĩa đã lỗi thời. Không ai còn lưu luyến, không ai còn nhớ nhung, không ai còn tin vào cái chủ thuyết tà mị này nữa, ngoại trừ những bộ óc bịnh hoạn, già nua, đang sống trong ảo tưởng sẽ bước ra thế giới đại đồng (!).

Vâng, đó có thể là giấc mơ của lớp người ngày trước khi thế giới còn hỗn mang, nhưng bây giờ thời điểm có khác. Thế giới đã đi vào trật tự nhất định của nó. Với sức mạnh của công nghệ thông tin, giá trị của Tự Do vẫn luôn tồn tại. Muốn làm chủ thế giới mà không làm chủ được bản thân, sống theo bản năng cố hữu mạnh được yếu thua thì muôn đời vẫn chỉ là những cái bóng vật vờ không ai biết tới. Huống chi biết mình đã yếu, đã không thể làm được gì, chỉ biết dựa vào những nước lớn để trục lợi, để bám víu, để xin xỏ một chút canh cặn cơm thừa, và duy ý chí đến rợn người. Cái chết người ở chỗ là vẫn lên giọng kẻ cả, vẫn lớn lối quát nạt và hành động như những thằng điên, con khùng khi bắt giam những người có học hàm học vị và cái đầu hơn hẳn mình, tự cho mình cái quyền ra luật, cái quyền sinh sát trong tay, cái quyền xem thường nhân phẩm của người khác. Càng ngày đảng cộng sản VN đang tự bôi tro trét trấu lên mặt mình, thế mà những cơ quan ngôn luận của đảng vẫn ngày đêm ra rả những giọng điệu ru ngủ, tự bốc thơm cho mình bằng những thông tin huyễn hoặc lừa dối dân đen. 

Hôm nay tôi vừa đọc được bản tin trên đài VOA đã được đăng lên youtube. Cảm giác tiếng cười đang vỡ òa trong tôi. Tôi cười lăn lộn với cái tiêu đề như sau:


Anh chàng nào đưa tin cũng khéo, chỉ chừng ấy chữ thôi mà đã khiến cho tôi vỡ bụng vì cười. Tôi thật không biết được trong đầu mấy ông lãnh đạo cs chứa đựng cái gì trong đó, chịu, không tài nào biết được. Trong chừng mực nào đó, tôi thấy họ khá là can đảm. Biết rằng khi nói ra câu đó, thiên hạ sẽ ném… dép, mà là dép tổ ong vào mặt mình, nhưng họ vẫn cứ nói. Sự liêm sỉ và lòng tự trọng tối thiểu không hề có trong họ. VN ơi, vận mệnh của quốc gia nằm trong tay những kẻ này sao? 

California 30/5/2017

Chuyến đi thất bại của ông Phúc

Bùi Quang Vơm (Danlambao) - Quan sát những gì đang diễn ra, có thể rút ra một nhận xét rằng, kế hoạch chuyến đi sang Mỹ của ông Nguyễn Xuân Phúc, thủ tướng Việt Nam được công bố từ 29-31/05, cố làm như một chuyến thăm viếng quan trọng có nội dung phong phú cần tới 3 ngày, thực chất chỉ xảy ra trong phạm vi ngày 31/05/2017.

Mỹ chỉ tiếp chuyện thủ tướng Việt Nam trong không hơn một nửa ngày, và theo tập quán ngoại giao của Mỹ, ông Phúc chỉ được chính thức là khách mời của chính phủ Mỹ trong ngày 31/05.

Nội dung chính của chuyến đi chỉ có hai việc là cuộc gặp nói chuyện với tổng thống Donal Trump có thể chỉ kéo dài một tiếng đồng hồ, và sau đó là vài cuộc gặp với các nghị sĩ, một buổi nói chuyện tượng trưng tại Quỹ Di sản.

Báo chí cả của chính phủ Việt Nam lẫn của quốc tế, có vẻ tránh không đề cập nội dung chi tiết, có lẽ do sự nghèo nàn và nhạt nhẽo của nội dung mà chính phủ Việt Nam đã lỡ cố gắng thổi phồng ngay từ đầu.

Ông Phúc đã phải đáp xuống một góc của sân bay quốc tế John F. Kennedy, New York ngày 29/05/2017 là chương trình nội bộ Việt Nam, do người Việt Nam tự tổ chức với nhau. Người đón ông Phúc tại sân bay chỉ gồm các quan chức của chế độ làm việc tại Mỹ, trong những người này, cao cấp nhất là đại sứ Việt Nam tại Mỹ Phạm quang Vinh và bà Đại sứ tại Liên Hiệp Quốc Nguyễn Phương Nga.

Như vậy, chuyến viếng thăm này được hình thành không do nhu cầu từ phía Mỹ. Thực chất người ta cũng thấy ưu tiên quan tâm của tổng thống Trump chưa phải là quan hệ kinh tế với Việt Nam, và Biển Đông chưa phải là lúc được đặt lên bàn cân, mặc dù cả hai nội dung này không phải là nằm ngoài chiến lược của Mỹ.

Mỹ đã chấp nhận mời ông Phúc, trong chuyến thăm vội vã của phó thủ tướng kiêm bộ trưởng ngoại giao Phạm Bình Minh ngày 21/04/2017, có lẽ chỉ vì không đành lòng làm Việt Nam thất vọng.

Đấy là chưa kể tới một thông tin đặc biệt có thể được ông Phạm Bình Minh tiết lộ với bộ trưởng ngoại giao Mỹ, ông Tillerson, về tình huống có thể bị đảo lộn theo hướng xấu trong nội tình đảng cộng sản Việt Nam, nếu ông Phúc không được hỗ trợ kịp thời.

Ngay từ những ngày đầu sau khi trúng cử tổng thống Mỹ, ông Trump đã không giấu diếm thái độ dứt khoát với thủ đoạn lợi dụng Mỹ bằng chính sách đi dây giữa Mỹ và Trung Quốc của lãnh đạo cộng sản Việt Nam. Ông đã từng nói sẽ không có TPP và FTA nào cả, nếu nhà cầm quyền cộng sản vẫn tiếp tục vừa kêu gọi Mỹ giúp đỡ, vừa “phục tùng, vâng lời Trung Quốc như một sứ giả chư hầu thời phong kiến”.

Ông Phúc biết rất rõ điều đó và sức ép tạo ra tăng trưởng, hoặc ít nhất duy trì ổn định kinh tế, có ý nghĩa sống còn với cuộc đời chính trị của ông, đã buộc ông phải tìm cách có được hậu thuẫn từ Mỹ.

Tăng trưởng gắn với thực chất kết cấu thị trường đích thực của nền kinh tế, tuân thủ nghiêm khắc các quy luật của thị trường, nền kinh tế phải được giải thoát khỏi mọi loại ý chí chủ quan của ý thức hệ tư tưởng. Ông Phúc nhìn thấy TPP, cũng như nhìn thấy trong kết cấu của xã hội Mỹ có những chỗ dựa và những động lực cần thiết cho những cải cách thể chế mà ông cùng với chính phủ của ông đang phải mạo hiểm cả sự nghiệp.

Ông Phúc cũng không thể không biết rằng, nhân quyền sẽ có một trọng lượng rất lớn đối với kết quả các thương lượng, nhưng một thế lực nào đó đã cố gắng phá hoại, ngay tận sát nút ngày đi, và chính phủ đã bất lực. Chính vì vậy mà bộ trưởng Công an Tô Lâm được cơ cấu như nhân vật thứ ba trong đoàn, chỉ sau ông Phạm Bình Minh.

Tiếc rằng sự cấp bách trong các diễn biến trên sân khấu chính trị Việt Nam đang lệch pha với sự quan tâm của chính phủ Mỹ.

Mặc dù vậy, dù kết quả của chuyến đi sẽ không có gì đáng kể nếu tính tới các con số, thậm chí có thể bị coi là một thất bại, nhưng ông Phúc chắc chắn nhận được thông điệp từ phía những người bạn Mỹ, và cũng sẽ chắc chắn rằng, tổng thống Trump cũng như các chính trị gia Mỹ có thể đã hình dung được bàn cờ chính trị Việt Nam đang đứng trước những triển vọng và những thử thách gì.

Nếu TPP không bị huỷ bỏ, hoặc nếu một hiệp định FTA song phương, dù không đem lại ưu đãi gì đặc biệt cho Việt Nam, việc cải cách thể chế phù hợp với hiệp định sẽ là căn cứ để những nhà cải cách cấp tiến trong hệ thống chính trị Việt Nam mượn gió bẻ măng.

Nhưng có hai điều kiện để Quốc hội Mỹ và tổng thống Trump chấp nhận, một là Việt Nam phải từ bỏ chính sách đi dây lợi dụng giữa các dòng chảy không cùng hướng, hai là tuân thủ nhân quyền phổ cập.

Cả hai điều kiện này, ông Phúc đều không có gì mang theo đến Mỹ, vì vậy mà ông sẽ chẳng đem được gì về, mặc dù suy cho cùng, thì có thể ông cũng chẳng thất bại.

30/05/2017

Năm xưa về quê nội

Đặng Huy Văn (Danlambao) - (Viết tặng cháu trai yêu dấu)

Sắp mùng 1 tháng 6
Em sẽ được nghỉ hè
Tạm xa thầy cô giáo
Để cùng bà về quê!


Năm xưa về quê nội
Em ra cảng Sơn Dương
Trưa hè lung linh nắng
Lưới giăng giăng ven đường

Chiều về thuyền cập bến
Ăm ắp cá, tôm, cua...
Nhiều các cô, các bác
Vui kéo lưới lên bờ

Em được tận mắt thấy
Chú nhím biển đen sì
Con cá chình ngọ nguậy
Lũ cua càng biết đi

Ăn cá tươi ngon tuyệt!
Mực xào ớt thơm lừng
Thịt cua càng béo ngậy
Cá thờn bơn không xương

Em còn được tắm biển
Với họ hàng thân quen
Biển xanh dào dạt sóng
Ngay sát cửa Sông Quyền

Nhưng giờ đây buồn lắm
Ngay tại cảng Sơn Dương
Formosa Tàu cộng
Đã hủy diệt môi trường!

Biển bạt ngàn cá chết
Khắp bốn tỉnh Miền Trung
Khiến ngư dân ngơ ngác
Ai ai cũng đau lòng!

Trẻ con không tiền học
Thuyền phơi bãi cát dài
Dân mất nghề chài lưới
Hỏi đâu còn tương lai?

Đòi bồi thường, bị đánh!
Cả Giáo Xứ Đông Yên
Giáo Đường xưa đổ nát
Bởi bè đảng thấp hèn

Hàng vạn người nổi dậy
Đuổi Formosa xéo về
Nhưng công an, bộ đội
Xả súng vào dân quê!

Năm ngoái em có về
Chợ không còn tôm cá
Biển bờ xơ xác quá
Sông Quyền buồn tái tê!

Các bạn em đói rách
Theo ba mẹ biểu tình
Đòi giặc Tàu cộng sản
Hãy xéo về Bắc Kinh!

Nếu năm nay về nội
Em sẽ biết nói gì
Với bà con cô bác
Và bạn bè cùng quê?

Chẳng lẽ em sẽ nói
Sáu Sao đã phất Cờ(*)
Thì dân đành phải chịu
Bắc Thuộc nghìn năm ư?

Hà Nội, 30/5/2017

Đặng Huy Văn
danlambaovn.blogspot.com


(*). Cờ Đỏ Sáu Sao đón Tập Cận Bình, tháng 12 năm 2011

http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2011/12/111223_chineseflag_vnvisit.shtml

Bệnh liệt kháng của dân tộc Việt

Trần Thảo (Danlambao) - Năm 2002, tôi có dịp đọc cuốn dữ kiện tiểu thuyết Cửu Long Cạn Dòng Biển Đông Dậy Sóng của Nhà Văn Bác Sĩ Ngô Thế Vinh. Tôi thực sự bị cuốn hút vào những dữ kiện thời sự mà Nhà Văn Ngô Thế Vinh đã nhiều năm bỏ công thâu thập về việc Trung Quốc cho xây bảy con đập lớn trên thượng nguồn sông Cửu Long, bên Trung Quốc có tên gọi là Sông Lan Thương. Chính vì tính chất quan trọng của những dữ kiện được ghi lại trong CLCDBĐDS, tôi lại tìm đọc thêm một tác phẩm ký sự khác cũng của Nhà Văn Ngô Thế Vinh, Dòng Sông Nghẽn Mạch, vào năm 2008 để xác minh thêm hiểu biết của mình về âm mưu của Trung Quốc, muốn kiểm soát trọn vẹn những quốc gia hạ nguồn Sông Cửu Long như Thái Lan, Lào, Cambodia, Việt Nam.

Thời gian trước đó, năm 1990, bộ sậu Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Phạm Văn Đồng, vì sợ ảnh hưởng dây chuyền khiến đảng cộng sản VN sụp đổ theo Liên Sô và các quốc gia CS Đông Âu, đã qua Thành Đô, Tứ Xuyên để ký hiệp ước Thành Đô với Giang Trạch Dân và Lý Bằng. Gọi là hiệp ước cho nó oai chứ thật ra chỉ là tập đoàn cộng sản Hà Nội ký giấy bán nước cho Tàu Cộng để nhờ thằng chệt bảo hộ sự sống còn của đảng Việt Cộng. Vì chúng giấu giếm rất kỹ nên khoảng mười năm trước, hợp đồng bán nước Thành Đô chưa nổi cộm lên như thời gian sau này.

Mãi tới khoảng cuối năm 2016, khi Trung Quốc đã hoàn thành con đập thứ 8 trên thượng nguồn và hoàn toàn kiểm soát lưu lượng nước của sông Lan Thương (Cửu Long) khi chảy qua các quốc gia hạ nguồn, người Việt Nam quan tâm tới tình hình nước nhà mới để ý kết hợp những dữ kiện trong suốt hai mươi năm qua và thấy rõ dã tâm của Trung Quốc là gì. Cuối năm 2016, khi những cánh đồng Tây Nam Bộ bị hạn hán và ngập mặn trầm trọng ở những tỉnh như Bến Tre, Mỹ Tho, Vĩnh Long v.v... Nguyễn Tấn Dũng lúc đó đã thỉnh cầu Trung Quốc mở đập cho nước xả xuống hạ nguồn hầu giải quyết tình trạng hạn hán. Khi dòng nước trên những con đập thượng nguồn về tới Việt Nam, đã có "những tiếng thở phào nhẹ nhõm".

Tôi quả thật không hiểu những cái đầu tối tăm của mấy đầu lãnh Việt Cộng cảm thấy nhẹ nhõm ở cái khoản nào? Giòng sông thênh thang ngày nào tắm mát người dân nam bộ, cung cấp lượng thủy sản dồi dào, cung cấp tưới tiêu cho vựa lúa miền nam, bây giờ tất cả điều kiện phong phú đó nằm trong tay thằng chệt. Sông Cửu Long bây giờ như một ống nước mà cái valve nằm trong tay Trung Cộng, chúng bằng lòng thì xả chút nước cho hạ nguồn giải khát, không thích thì đóng valve lại. Chả lẽ mấy cái đầu BCT thật sự tin vào mấy chữ bốn tốt, mười sáu chữ vàng?

Trong mấy ngàn năm, thằng tàu chưa bao giờ bỏ qua tham vọng chiếm trọn Việt Nam, làm cửa ngõ mở ra thế giới bên ngoài qua thủy lộ Thái Bình Dương. Nếu tập đoàn cộng sản VN, cụ thể chỉ ngay mặt Phạm Văn Đồng, Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, không vì sự sống còn của đảng cướp mà đem mỡ dâng ngay miệng mèo, thì chưa chắc Trung Cộng đã gấp rút thực hiện việc xây dựng những con đập lớn thượng nguồn. Nguyễn Văn Linh khốn nạn chủ trương thà mất nước còn hơn mất đảng, hai tay dâng cúng đất nước và dân tộc cho bọn Trung Nam Hải, dĩ nhiên tụi nó có bao giờ từ chối?

Trong vòng hai mươi năm, chúng gấp rút hoàn thành tám đập lớn thượng nguồn kiểm soát miền tây nam bộ VN. Trong đất liền thì bằng chiêu trò khai thác bauxite, chúng kiểm soát những tử huyệt của miền trung cao nguyên. Ngoài Đà Nẵng cũng như thế, ngay như phi trường quân sự của Việt Nam cũng bị Trung Cộng tìm cách vô hiệu hóa.

Ngoài biển thì hiện nay hơn 3000 km bờ biển còn được bao nhiêu có thể coi là an toàn cho du lịch, cho nghề chài lưới? Vụ Formosa làm biển nhiễm độc cho tới nay vẫn chưa có cách nào giải quyết rốt ráo, trước đây thì nghe Võ Kim Cự tuyên bố láo lếu, bây giờ Võ Kim Cự đi buôn muối rồi, tới phiên Trần Hồng Hà lảm nhảm chả đâu vào đâu? Vụ Formosa vẫn chưa làm cho chế độ CSVN tởm, vẫn tiếp tục bao che cho Formosa gây tội ác đối với môi trường sống của con người và sinh thực vật. Những nhà máy khác cũng công khai xả thải ra biển, mà các lãnh chúa địa phương ăn tiền ngập mặt chả hề bận tâm tới sự xâm hại đối với đời sống người dân. Lãnh hải của Việt Nam ta mà hằng năm Trung Cộng cứ thản nhiên ra lịnh ngư dân Việt Nam không được đánh cá. Chế độ CSVN xúi dân bám biển mà không hề cung cấp bất cứ sự bảo hộ nào, ngư dân gặp phải tàu chệt thì tự mình chạy trốn, nếu bất hạnh thì như chiếc lá giữa dòng, mặc sóng gió dập vùi.

Trong năm 2016 đã có những vụ phi cơ Việt Nam bị Trung Cộng bắn rơi hẳn chúng ta chưa quên. Phi trường Tân Sơn Nhất đã vài lần mất sóng, mất điện do sự cố ý can thiệp của Trung Cộng. Hay nói khác đi, bầu trời Việt Nam ngày nay cũng đã lọt vào tầm kiểm soát của Trung Cộng.

Tất cả bước đi đã được Trung Cộng tính kỹ. Mặc dù chế độ CSVN cam tâm bán nước, rước voi về dày mả tổ, nhưng Trung Cộng vẫn e ngại sự chống đối của dân nam, vì thế chúng từng bước một xây dựng nên vòng vây vững chắc, nhốt dân nam vô cái thùng sắt, không còn đường xoay sở.

Nhưng có lẽ giặc Tàu vì trải qua những kinh nghiệm đau thương trong chiều dài của lịch sử chuyên đi xâm lược nước Nam nên có vẻ đã quá coi trọng dân Nam. Hùng phong của dân Nam, truyền thống giữ nước hào hùng của dân Nam trong lịch sử bây giờ xem ra chỉ như là huyền thoại. 

Trước hiểm họa xâm lăng cực kỳ hiểm độc, không cần một phát súng, đất nước Việt Nam có cơ nguy sẽ đánh mất bản thể của dân tộc, biến mất trong âm mưu hán hóa của thằng tàu, nhưng người Việt Nam, dĩ nhiên không kể những tên đã cam tâm bán nước, vẫn dửng dưng, coi hiểm họa mất nước như không hề có, không hề để ở trong lòng. 

Tuổi trẻ VN vẫn hồn nhiên nhỏ nước mắt cho những thần tượng Hàn Quốc, vẫn không biết gì về tai họa biển nhiễm độc ở Vũng Áng, Hà Tĩnh do tập đoàn Formosa xả thải trực tiếp ra biển, vẫn dấn thân hết mình trong những ShowBiz do chế́ độ cố ý tổ chức để câu độ tuổi trẻ, lãng quên những đề tài về nhân quyền, tự do, dân chủ.

Trong khi đó, đám Dư Luận Viên thì theo đảng để hít bả mía, đã bán linh hồn cho quỷ khi uốn lưỡi ca tụng sự lãnh đạo anh minh thần võ của đảng, tin tưởng đảng sẽ đưa đất nước và dân tộc tới bến bờ vinh quang. 

Quả thật căn bệnh liệt kháng của dân tộc Việt Nam đã quá trầm kha, nếu tất cả đều mặc kệ, không chịu thức tỉnh kịp thời, thì dân tộc ta biến mất trong quá trình hán hóa là việc không thể nào tránh khỏi.

30/5/2017

Đôi điều muốn nói về hiện tình đất nước dưới sự cai trị của ĐCSVN

Nguyên Thạch (Danlambao) - Tương lai Việt Nam tựa như một khối dầu sôi lửa bỏng nhưng xem ra mọi việc dường như yên ắng!. Dựa trên những diễn tiến thực tế của hôm nay, Từ đây cho đến năm 2020, vỏn vẹn chỉ còn non 3 năm nữa là năm phải thự thi những điều khoản mà ĐCSVN có Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười và Phạm Văn Đồng đại diện đã ký kết với Trung cộng trong "Mật Nghị Thành Đô 1990". Cứ như đà "bất biến trong hành động" như hiện nay thì xem như cục diện VN sẽ chẳng có biến động gì xảy ra ngoài chuyện mất nước, trừ phi có sự nhiệm mầu nào đó nơi Thượng Đế.

*

Trước tiên, người viết khẳng định rằng đây không phải là một bài viết chứa đựng những cảm nhận bi quan hay yếm thế, mà là đôi lời trình bày về những sự thật đã và đang cũng như sẽ xảy ra trên đất nước Việt Nam, một quê hương mà hầu hết người dân quốc nội vẫn chưa tìm được bất cứ giải pháp nào để giải cứu dân tộc thoát khỏi ách cai trị tồi tệ của ĐCSVN.

Dĩ nhiên, người dân Việt sẽ có nhiều lý do để biện hộ cho mình rằng thì là "Vì độc tài", vì "Hệ thống côn an trị", Vì sợ hãi, muốn yên thân", không muốn rước họa vào thân"...Nhưng tất cả những lý do đó, tụ chung cũng chỉ biểu hiện sự không quan tâm về chính trị, không đồng nhất về quan điểm bảo vệ Tổ Quốc và dân tộc để có được hành động thống nhất. Tôi xin đơn cử một thí dụ: Với lý do hiểm họa Formosa phá hoại môi sinh, triệt đường sống của ngư dân hay Trung cộng ngang nhiên chiếm cướp biển đảo thuộc chủ quyền của việt Nam thì toàn dân đồng loạt nhất quán xuống đường trên cả nước thì thử hỏi Tàu cộng và Việt cộng có dám đàn áp và có bắt hết được 90 triệu người hay không?. Nhà tù nào có đủ sức chứa? Quốc tế nào có thể chấp nhận một nhà cầm quyền với sự phản đối của toàn dân?. Một việc làm vô cùng đơn giản nhưng chúng ta chưa thể làm được. Hình ảnh này tựa như một đàn trâu rừng đông mạnh nhưng lại bị vài con sư tử thịt từng con. Ngược lại nếu đàn trâu biết hợp quần thì sư tử nào dám?.

Ví như một ngày nào đó không xa, toàn dân Việt Nam bất luận già trẻ gái trai, tất cả cùng nhau xuống đường với quyết tâm đòi Formosa phải cút khỏi VN, đòi nhà cầm quyền cộng sản phải tổ chức "Trưng Cầu Dân Ý" và cho ứng cử, bầu cử tự do... bằng không thì toàn dân sẽ truất phế tà quyền để dựng nên một chính quyền hợp với ý nguyện của cả nước thì liệu rằng ĐCSVN có dám làm khác đi không?.

Người dân quốc nội là cốt cán, là lực lượng chính cho bất cứ cuộc cách mạng nào, hải ngoại chỉ là những tổ chức vận động và hổ trợ. Mỗi một người dân quốc nội phải tự chất vấn chính mình cho những sự việc đơn giản như vậy nhưng tại sao chúng ta không thể hoặc chưa thể làm được? Xin cho biết ý kiến hầu may ra có được giải pháp khả tín (khả thi).

Do toàn dân không làm được những chuyện đơn giản như đã nêu, từ đó dẫn đến bao hệ quả vô cùng tai hại chẳng hạn:

- Toàn dân bị nhà cầm quyền cai trị như những thứ nô lệ.

- ĐCSVN sẽ củng cố toàn trị và chỉ phục vụ lợi ích cho riêng họ.

- Nhà cầm quyền là một tập thể quan tham mà người dân chỉ đóng thuế, góp mồ hôi nước mắt và ngay cả xương máu.

- Môi sinh bị tàn phá, chất độc hại tràn lan, mầm mống bệnh tật cùng khắp mà người dân phải chịu lãnh đủ vì nghèo khó, ngu dốt vì thất học.

- Nhà cửa, đất đai, tài sản sẽ bị bọn tà quyền cướp trắng.

- Từng nhà, từng người sẽ lần lượt vào và "tự tử" ở đó

- Đất nước ngày càng tụt hậu, nợ nần ngày thêm chồng chất mà chính người dân cũng như con cháu của họ phải gánh vác và chịu nhục nhã.

- Đất đai, biển đảo sẽ bị mất dần vào tay ngoại bang.

- ĐCSVN sẽ tự tung tự tác rước giặc vào nhà, bán đứng đồng bào và ngay cả việc bán nước.

- Dân tộc sẽ trở thành nô lệ.


Tương lai Việt Nam tựa như một khối dầu sôi lửa bỏng nhưng xem ra mọi việc dường như yên ắng!. Dựa trên những diễn tiến thực tế của hôm nay, từ đây cho đến năm 2020, vỏn vẹn chỉ còn non 3 năm nữa là năm phải thự thi những điều khoản mà ĐCSVN có Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười và Phạm Văn Đồng đại diện đã ký kết với Trung cộng trong "Mật Nghị Thành Đô 1990". Cứ như đà "bất biến trong hành động" như hiện nay thì xem như cục diện VN sẽ chẳng có biến động gì xảy ra ngoài chuyện mất nước, trừ phi có sự nhiệm mầu nào đó nơi Thượng Đế.

30/5/2017

Hãy lên tiếng cho những người yêu nước chưa ai biết tên

Hồn Nhiên (Danlambao) - Biểu tình là một hành động chính đáng, hợp hiến, hợp pháp và hợp với đạo lý làm người trước sự ức hiếp, xâm lấn của tàu cộng. Thế nhưng, với một thể chế đã trót nhận giặc làm cha, thì hành động biểu tình ấy như một sự khiêu khích, chọc giận bọn quan thầy của thể chế này. Dần dà, bộ mặt phản quốc của thế chế ấy đã lộ ra qua hành động trả thù thật hạ cấp và đê tiện. Quý vị nghĩ xem, thay vì một nhà nước biết lo cho sự an nguy của dân tộc, lẽ ra phải cùng với toàn dân, cùng với các linh mục ở miền Trung lên tiếng và đòi hỏi Formosa phải chấm dứt hoạt động trên mảnh đất ấy và bồi thường thỏa đáng cho dân, thì ngược lại, họ toa rập với Formosa bắt người dân vô luật, vô pháp. Xem thường mạng sống của dân qua việc quảng cáo trên báo chí "biển sạch, cá sạch, mọi người yên tâm tắm biển ăn cá".

Từ nhiều ngày qua, những nhân tố nổi cộm như Linh Mục Đặng Hữu Nam, linh mục Nguyễn Đình Thục, những vị chủ chăn đáng kính đã phải chịu sự đấu tố hèn hạ, bịa chuyện lăng nhục các vị, rồi tới những bạn trẻ can đảm đưa tin và livestream những hình ảnh các giáo dân và lương dân đi biểu tình đòi công lý thì bị bắt cóc, bị truy bức đến nỗi phải trốn chui trốn nhủi, rất thương tâm. Họ có tội gì? Họ chẳng có tội gì cả! Đơn giản họ chỉ muốn đất nước này, người dân này được bình yên sinh sống làm ăn trong một môi trường sạch sẽ, tươi tốt. Những nguy cơ khiến môi trường bị hủy diệt buộc lòng họ phải nói lên, họ phải cảnh báo cho toàn dân rằng môi trường biển của chúng ta không còn trong sạch nữa, tất cả rồi sẽ bị hủy diệt trước sự tham lam và quỷ quyệt của giặc, đặc biệt có sự tiếp tay của một số thành phần lãnh đạo ngu si của đảng csVN, Chỉ có chừng ấy mà bắt bớ họ sao? Vậy cái nhà nước này đang làm việc cho ai? Họ có coi chủ quyền của VN ra cái gì không? Sao lại có chuyện thông đồng với giặc mà hủy diệt dân khí của nước nhà? Lương tâm của họ đã bị đồng tiền khống chế rồi à?

Những người tôi đã nêu tên ở trên như Cha Nam, Cha Thục và các bạn trẻ như Hoàng Bình, Bạch Hồng Quyền thì có lẽ nhiều người đã biết, còn những người chưa ai biết tới cũng đang gặp rất nhiều khó khăn, họ bị truy bức, bị kêu mời lên đồn CA làm việc, thậm chí khi ra đường, tự nhiên ở đâu có một đám lạ mặt xách dao đâm chém, người nào nhanh chân lẹ mắt thì thoát được, còn người nào chậm chạp thì bị mất mạng.

Không ai hay biết, báo chí trong nước có biết cũng lặng thinh. Cái gọi là luật pháp dưới chế độ cộng sản hiện nay tôi cho là một gọng kìm vĩ đại. Hay còn gọi là vòng kim cô siết cổ dân đen. Tôi muốn giới thiệu đến anh chị em một khuôn mặt rất âm thầm mà cái đảng cs này đang ra sức truy đuổi. Đây có thể là một khuôn mặt tiêu biểu của giới trẻ hiện nay, em tên là Nguyễn Xuân Hiển, là một trong những em đã từng tham gia biểu tình trong những ngày qua. Vừa rồi, em bị cộng sản "chiếu tướng" gởi giấy mời lên phường làm việc. Sợ rồi số phận của em giống anh Nguyễn Hữu Tấn nên tôi khuyên em là đừng chấp hành theo lệnh trên tờ giấy mời đó. Hiện nay em đang cần những lời cầu nguyện của mọi người. Riêng tôi, tôi sẽ giúp em bằng tất cả những gì nằm trong khả năng của tôi. Xin anh chị em giúp tôi bằng cách share rộng bản tin này. Cầu xin mọi sự bình an đến với em và với tất cả những anh chị em có lòng và có cùng lý tưởng như em.


30/5/2017

Nghề luật sư và nghề "đảng viên"

Trần Nhật Phong (Danlambao) - Nghề luật sư bên Mỹ thế nào bạn? Bên Việt Nam hình như nghề này không có cửa để phát triển, ngành này càng lúc càng thui chột, chán quá bạn ạ.

Một người bạn làm nghề luật sư ở Sài Gòn inbox cho tôi, tâm tình sau khi có việc đề xuất ở cái gọi là quốc hội Việt Nam, đòi luật sư phải “tố giác” thân chủ, anh hỏi thăm tôi về ngành luật bên Mỹ như thế nào, và lần đầu tiên tôi lắng nghe sự bất mãn của anh dưới cái gọi là cơ chế đảng trị.

Nói thật, tôi “ngán” nhất nghề luật sư, mặc dù thân phụ của tôi từng là luật sư trước năm 1975, nhưng tôi không thích theo ngành luật, vì việc này ông đã từng giận tôi suốt 2 năm liền khi tôi còn học đại học và chọn ngành… đạo diễn, không theo ngành cha truyền con nối. 

Sống ở Mỹ càng lâu năm, nhất là những ai có tài sản nhiều thì càng “ngán” mấy ông luật sư hơn ai hết, tôi vẫn thường đùa với các bạn bè rằng, xã hội Mỹ, không sợ “thằng” nào cả, không sợ công an, cảnh sát, không sợ chính phủ, mà chỉ sợ luật sư thôi, vì chỉ duy nhất có các ông luật sư là có khả năng “lột” sạch tài sản tích tụ cả đời của mình, nếu "xúi quẩy" vướng vào các vụ kiện tụng.

Nhưng nếu nói một cách nghiêm túc, trong xã hội pháp trị đúng nghĩa như ở Hoa Kỳ và các quốc gia tây phương, các luật sư chính là những “hung thần” đối với những kẻ có quyền thế và lại là “hiệp sĩ” đối với những người thế cô, nghèo khó. 

Ở những xã hội này luật sư chính là lực lượng quân bình xã hội một cách tương đối, nhờ có luật sư mà những cơ quan công quyền, những kẻ nắm quyền lực không thể lạm quyền, họ sử dụng tối đa những điều luật lệ cho phép để bảo vệ cho thân chủ, họ sẵn sàng đề xuất và vận động bãi bỏ, hoặc điều chỉnh các dự luật, đạo luật mà họ thấy có những điều phi lý hay bất công trong bộ luật hiện hành. 

Quyền lực của luật sư ở những xã hội pháp trị mạnh vô cùng, hầu hết các cơ quan quan công quyền, từ tổng thống, chính phủ, cảnh sát. Cơ quan điều tra như FBI, các cơ quan bảo vệ an ninh quốc gia như CIA, NSA cho đến các viên chức đều “sợ” luật sư, vì luật sư có thể khiến cho họ tán gia bại sản, thân bại danh liệt, đôi khi còn phải đi tù nếu những người làm việc cho các nơi này có dấu hiệu lạm quyền, vi phạm luật pháp hay hiến pháp. 

Nguyên tắc của luật sư ở các quốc gia pháp trị là bảo vệ tuyệt đối quyền lợi của thân chủ, dù đó là quyền lợi về pháp lý hay quyền lợi về tài chánh. 

Và hầu hết trong các xã hội pháp trị, những người theo học ngành luật đều là những người luôn tạo ra các cuộc cách mạng thay đổi xã hội, điều chỉnh cho luật lệ càng lúc càng hữu hiệu hơn và công bằng hơn. 

Từ những chuyện nhỏ như đụng xe, các tài xế luôn nhờ đến luật sư để bảo vệ quyền lợi cua họ trước những "lắt léo" ngôn ngữ hợp đồng của các hãng bảo hiểm, cho đến những chuyện to lớn như ô nhiễm môi sinh khu vực, hay lạm quyền của ngành cảnh sát, tất cả đều nhờ đến luật sư để bảo vệ quyền lợi cho các phía. 

Bởi vì trong xã hội pháp trị, mọi việc đều được giải quyết ở tòa án, mà tòa án là ngành tư pháp độc lập hoàn toàn với chính phủ, muốn làm quan tòa, muốn làm công tố viên thì cũng phải tốt nghiệp ngành luật và phải từng hành nghề luật sư. 

Do đó trong xã hội pháp trị, lực lượng tranh đấu cho công bằng xã hội hàng ngày chính là ngành luật hay nói một cách khác là các luật sư, nhờ đó mà xã hội càng lúc càng hoàn chỉnh hơn, luật lệ có sư công bằng tương đối hơn.

Còn trong xã hội đảng trị, các luật sư chỉ là những công cụ không hơn không kém, họ không có quyền hạn gì, ngay cả quyền đại diện cho thân chủ cũng phải "đi xin" và chờ “cho phép”.

Ở trên tòa, các ý kiến đề xuất của họ hay các lý luận về pháp lý của họ đều không được đối xử công bằng, vì còn chờ, đảng quyết định, công an thì thao túng toàn bộ ngành tư pháp, họ kiểm soát toàn bộ tòa án, luật sư chỉ đóng vai trò làm… bình bông cho các vụ kiện tụng. 

Cứ nhìn Formosa thì dể so sánh, nếu trong các xã hội pháp trị hay pháp quyền, Formosa không những phải bồi thường trực tiếp cho các người dân bị ảnh hưởng, tối thiểu nếu có luật sư đại diện cho họ thì mỗi người được bồi thường tệ lắm cũng vài trăm ngàn Mỹ kim cho đến vài triệu Mỹ kim, tùy theo từng trường hợp, còn cá nhân những kẻ điều hành công ty này sẽ đối diện với án tù nhiều năm vì gây ra thảm họa có thể đưa tới những bệnh dịch diệt chủng con người và sinh thái. 

Còn trong xã hội đảng trị thì Formosa được bảo vệ đến tận kẻ răng, luật pháp của xã hội đảng trị chỉ để bảo vệ cho những kẻ vô trách nhiệm nhưng có tiền và có thế. 

Nếu trong xã hội pháp trị như tây phương, những vụ ngộ độc thức ăn trong các công xưởng làm việc, thì các công nhân đã được luật sư bảo vệ và lấy được những bồi thường thỏa đáng cho bản thân của họ và các chủ công xưởng cũng sẽ chờ bị truy tố trước pháp luật về tội cẩu thả, gây hại đến sức khỏe của công nhân.

Còn trong xã hội đảng trị, các công nhân không được bồi thường một xu, ngay cả khi đi cấp cứu trong bệnh viện, cũng phải “bao bì” cho bác sĩ để bản thân được khám trước, các chủ công xưởng thì phây phây không cần chịu trách nhiệm gì cả. 

Luật sư ở xứ đảng trị nói nhẹ nhàng thì chỉ là… bình bông, nói thẳng thắn thì chỉ là thứ công cụ của chính quyền đảng trị, họ vốn không có cơ hội để phục vụ một cách đúng mức cho xã hội. 

Ngành luật sư ở các xứ sở mà đảng trị không phải là chế độ pháp quyền, thì luật sư chỉ kiếm tiền bằng vài ba vụ ly dị ly hôn, “xúi” thân chủ nhận tội để được giảm án, chứ không hề có cơ hội làm một “thầy cãi” đúng nghĩa trên tòa. 

Tôi nói với anh bạn luật sư ở Sài Gòn rằng, nghề luật sư ở Mỹ vừa có danh, vừa có tiền, chỉ coi là anh có “tâm” hay không mà thôi, luật sư ở Mỹ, lợi tức trung bình một năm cũng khoảng 300 ngàn Mỹ kim, người nào mới ra trường được vài năm thì khoảng hơn 100 ngàn Mỹ kim, người nào làm luật sư lâu năm thì cả triệu Mỹ kim một năm, so với luật sư ở Việt Nam thì thế nào?

Anh cười nói với tôi rằng, nghề kiếm bạc triệu ở Việt Nam chỉ cần có “thẻ đảng”, chủ tịch xã thì kiếm vài trăm ngàn cho đến chủ tịch tỉnh hay bí thư tỉnh thì vài triệu Mỹ kim chỉ là chuyện nhỏ, nếu “đúng tần số” điều hành mấy công ty quốc doanh của nhà nước chỉ vài năm vài chục triệu chỉ là con số “nhỏ” đối với các “đảng viên” thôi, Việt Nam làm gì có cửa cho nghề luật sư kiếm bạc triệu, không đi tù là may mắn rồi.

30/5/2017