Khi bạo lực đường phố trở thành phương tiện cai trị

Thạch Đạt Lang (Danlambao) - ...Không nên hy vọng sẽ có cuộc điều tra rõ ràng, tới nơi tới chốn về Phan Sơn Hùng và đồng bọn về hành động tấn công gây thương tích trầm trọng cho Lê Mỹ Hạnh, Nguyễn Hương. Cũng chẳng nên làm kiến nghị, thu thập chữ ký đòi công an, luật pháp xử lý bọn côn đồ này, bởi sẽ vô ích. Nếu nói giống như Nguyễn Phú Trọng: “Chống tham nhũng khó là vì ta tự đánh ta”, thì “Khởi tố công an côn đồ là ta tự khởi tố ta”. Sẽ chẳng có phiên tòa nào mà kẻ chủ mưu đứng ra khởi tố những tên tay sai, thuộc hạ thực hiện lệnh của ông chủ một cách hoàn hảo như vậy...

Mấy ngày vừa qua, những tin tức dồn dập về việc 2 cô gái tên Lê Mỹ Hạnh, Nguyễn Hương và một người bạn bị một đám đông côn đồ tấn công trong một căn nhà ở quận 2, phủ đầy các trang báo mạng và Facebook.

Điểm đặc biệt trong vụ hành hung này là thủ phạm Phan Sơn Hùng trực tiếp đưa lên Facebook đoạn video quay lúc hắn và các đồng phạm tấn công nạn nhân một cách dã man, hèn hạ. Trong đoạn video Hùng giải thích lý do – hắn cùng lũ côn đồ đồng đảng tấn công nạn nhân Lê Mỹ Hạnh và những người bạn của Hạnh – bằng một sự vu khống, mạ lỵ như sau: “Màn chào mừng thành viên cờ vàng 3 sọc đỏ Lê Mỹ Hạnh tại đất Sài Gòn! Còn thằng 3 que nào muốn xuyên tạc, kích động, lăng mạ lãnh tụ, bạo loạn lật đổ nữa thì cứ lên tiếng”.

Dư luận trong và ngoài nước bùng lên một làn sóng giận dữ, phẫn nộ không những chỉ vì thái độ hung hãn tấn công, đánh đập 3 cô gái của 5 tên côn đồ, 3 nam, 2 nữ, mà còn ở hành vi tung đoạn phim tự quay lên mạng Facebook thách thức công luận.

Không bàn đến khuôn mặt hung hăng, khiêu khích công luận, lời nói xấc láo, phỉ báng, vu khống nạn nhân trên Facebook của Phan Sơn Hùng. Những hình ảnh ăn nhậu, liên hoan sau chiến tích hèn hạ, dơ bẩn, đê tiện của lũ côn đồ nói lên thực trạng của một chế độ cai trị đang trên đường diệt vong.

Bất cứ chế độ cai trị nào cũng cần phải có quyền lực để giữ vững chế độ, tạo an toàn cho xã hội trong mọi sinh hoạt. Ở những quốc gia tự do, dân chủ, quyền lực của chế độ nằm ở hiến pháp với tam quyền phân lập và tự do báo chí. Công cụ để giữ vững quyền lực là lực lượng công an, cảnh sát, quân đội chỉ có nhiệm vụ giữ gìn đất nước, bảo vệ lãnh thổ.

Ở các nước độc tài như cộng sản Việt Nam, quyền lực của chế độ không nằm ở hiến pháp mà ở cương lĩnh của đảng cộng sản. Lực lượng công an, cảnh sát trở thành công cụ bảo vệ quyền lực cho đảng. Tuy nhiên do tình thế phức tạp, việc bang giao quốc tế về thương mại, văn hóa, giáo dục… với những cam kết về nhân quyền, tự do báo chí..., việc sử dụng lực lượng công an, cảnh sát để bảo vệ quyền lực của đảng với những hành động đàn áp, khủng bố người dân bằng bạo lực, vũ khí... dễ dàng bị chỉ trích, lên án, gây ảnh hưởng nặng nề đến bang giao quốc tế, thiệt hại cho chế độ.

Để phủ nhận, trốn tránh trách nhiệm, không phải trả lời với thế giới những vi phạm về những cam kết tôn trọng nhân quyền, chống tra tấn, hành hung bằng bạo lực…, cộng sản VN thường sử dụng lực lượng côn đồ, du đãng, dư luận viên... tấn công, đàn áp, khủng bố những người dân yêu nước đòi hỏi tự do, dân chủ, minh bạch của chính quyền trong đối nội cũng như đối ngoại.

Lực lượng côn đồ hiểm ác này có thể là công an ngụy trang, không mặc sắc phục, có số quân, có sổ lương, danh số đơn vị... nhưng cũng có thể là thành phần du đãng, đầu đường xó chợ, ma cô, nhận lời đi trấn áp, đánh đập, khủng bố người dân, lãnh lương theo từng vụ, không có quân số, không bị lệ thuộc vào biên chế hay có hồ sơ quân bạ, dễ dàng bị chối bỏ sự liên hệ với chính quyền, thậm chí có thể bị hy sinh không thương tiếc.

Vụ tấn công hai cô Lê Mỹ Hạnh, Nguyễn Hương rồi tung video clip lên Facebook của Phan Sơn Hùng không phải là một hành động đột phá của một nhóm người cuồng Hồ, cuồng đảng CS như suy nghĩ của một số người còn tin tưởng vào đảng CSVN.

Đừng quên rằng chế độ CSVN cai trị theo một hệ thống quyền lực xuyên suốt từ trên xuống dưới qua hệ thống từ bộ chính trị, xuống trung ương đảng đến đảng ủy. Trong đảng cũng như trong chế độ, mọi hành động, chủ trương đi ra ngoài đường lối, chính sách của đảng đã được quyết định từ bộ chính trị hay từ trung ương đảng đều bị nghiêm trị bằng hình thức này hay hình thức khác.

Nói cho rõ hơn, đám côn đồ hành hung Lê Mỹ Hạnh, Nguyễn Hương không hành động tự phát mà theo chỉ thị chung từ trung ương đảng, qua đảng bộ thành phố Hồ Chí Minh, công an TP, xuống tới công an quận, phường. Chỉ thị đó có thể là một văn bản mật hay một khẩu lệnh không lưu lại dấu vết, chứng từ để có thể kết án, buộc tội người đã ký công văn hay ra chỉ thị.

Song song với việc tấn công bằng bạo lực lên mấy cô gái yếu đuối là vụ cắt cổ một tín đồ Phật giáo Hòa Hảo tên Nguyễn Hữu Tấn trong đồn công an ngày 02.05.2017 rồi loan tin là nạn nhân tự tử. “Tự tử” trong đồn công an là chuyện thường xuyên xảy ra trong nhiều năm qua, nhưng tự tử bằng cách tự cắt cổ mình đến chết thì có lẽ là chuyện chỉ có thể xảy ra trong nhà tù của chế độ CSVN.

Hãy thử hỏi lại, có bao nhiêu cái chết tức tưởi, bí ẩn, oan khuất trong các đồn công an trên cả nước từ trước tới nay đã được điều tra rõ ràng đến nơi đến chốn, thủ phạm bị đưa ra tòa kết án, xử phạt? Hoàn toàn không! Họa hoằn lắm, nếu có thì chỉ xử phạt tượng trưng hoặc đem một con dê nào đó cần phải thanh toán vì không chịu hợp tác trong khi điều tra, làm vật tế thần để trấn an dư luận.

Do đó, không nên hy vọng sẽ có cuộc điều tra rõ ràng, tới nơi tới chốn về Phan Sơn Hùng và đồng bọn về hành động tấn công gây thương tích trầm trọng cho Lê Mỹ Hạnh, Nguyễn Hương. Cũng chẳng nên làm kiến nghị, thu thập chữ ký đòi công an, luật pháp xử lý bọn côn đồ này, bởi sẽ vô ích. Nếu nói giống như Nguyễn Phú Trọng: “Chống tham nhũng khó là vì ta tự đánh ta”, thì “Khởi tố công an côn đồ là ta tự khởi tố ta”. Sẽ chẳng có phiên tòa nào mà kẻ chủ mưu đứng ra khởi tố những tên tay sai, thuộc hạ thực hiện lệnh của ông chủ một cách hoàn hảo như vậy.

Nguyễn Sỹ Quang, đại tá công an, Trưởng phòng tham mưu kiêm phát ngôn viên của sở công an TP Hồ Chí Minh cho biết là công an Q.2 đang “vào cuộc” điều tra việc côn đồ hành hung 3 phụ nữ và sau đó tung clip lên mạng.

Với những hình ảnh, chứng cớ rõ ràng do chính thủ phạm vụ hành hung đưa lên Facebook, không thể phủ nhận tính chất của sự việc, Quang vẫn tìm cách chối leo lẻo là vụ tấn công Mỹ Hạnh, Nguyễn Hường bằng bạo lực có thể do đánh ghen mà ra. Vậy thì có ký 100 kiến nghị, yêu cầu công an thành Hồ điều tra, đưa Phan Sơn Hùng và đồng bọn ra trước pháp luật chỉ là một hy vọng hão huyền.

Hành động tấn công Lê Mỹ Hạnh, Nguyễn Hương là một chỉ dấu cho thấy sự gia tăng áp dụng bạo lực của chế độ CSVN. Họ sẽ không từ một thủ đoạn nham hiểm, gian ác, tàn độc nào trong việc dùng bạo lực làm phương tiện bảo vệ chế độ, bảo vệ quyền lực của họ.

Hành động đó cũng là một lời cảnh cáo, đồng thời là một quả bóng thăm dò phản ứng của người dân mà chế độ CS nhắn gửi đến những ai tham gia các cuộc biểu tình chống khu công nghiệp Formosa hủy hoại mọi trường, hay chống trả chuyện cướp đất ở Đồng Tâm-Mỹ Đức, Bắc Giang…

05.05.2017

Previous Post
Next Post
Related Posts