Đến khi nào CNCS (vô sản) hoàn thiện?

Ng. Dân (Danlambao) - Trong một lần họp đảng các cấp, TBT Nguyễn phú Trọng có nói: “Ở đất nước ta, không biết đến hết thế kỷ này (thế kỷ 21), CNXH có được hoàn thiện chưa?” Không biết ông nói theo ý nghĩ của mình là cảm thấy chưa được yên tâm: dốc tâm theo đuổi, thực hiện một chủ nghĩa mà cứ mãi xa vời. Hay là ông nói với ý nghĩa gì khác? Một đầu óc siêu việt về chủ nghĩa Mác - Lê mà sao lại chưa hẳn tin tưởng, có ý nghi ngờ? Một câu nói làm cho bao tấm lòng trung kiên, nhiệt thành, miệt mài cho chủ nghĩa “ngoại lai” thêm khó nghĩ.

Người viết, đầu óc rất là nông cạn về chủ nghĩa Mác (Karl Marx). Đôi khi học đòi tìm hiểu, cũng biết sơ qua đường lối Mác-Lê. Và nhất là trong những năm “cải tạo” dưới mái nhà tù Xã Nghĩa cũng một phần thấu hiểu (để có tiến bộ mà được mau về) một ít phần trăm… Trước tình trạng đất nước ta hôm nay, cứ “đi hoài mà chưa thấy tới”, theo một chút nào hiểu biết, cũng xin mạo muội bàn bạc góp phần.

Thực hiện XHCN là để tiến tới vô sản. “Vô sản” là đỉnh điểm, là mục đích của chủ thuyết Mác-Lê. Khi tiến đến được “vô sản” là đến được “thiên đường” – Thiên đường Cộng sản. Khi đó, tài sản không còn, hoàn toàn phá bỏ giai cấp. Mọi người trong xã hội ai cũng “vô sản” như nhau, thì làm gì còn giai cấp sang hèn, phân ngôi chủ tớ. Hoàn toàn không có hối lộ, tham nhũng, bộc lột, cướp đoạt lẫn nhau. Nhất định là phải yên vui, hạnh phúc - (Ở không cần nhà, nếu có nhà thì nhà chung, không cần cửa đóng then gài. Của rơi không ai nhặt… Xã hội trở nên cuộc sống thiên đường).

Thử nhìn vào đất nước VN ta:

- Sau khi hoàn thành cách mạng “giải phóng miền Nam”, thống nhất đất nước là đảng ta (CSVN) thực thi chính sánh “vô sản” bằng cách: đánh tư sản. Sau 10 năm, phải nói là đã thành công bước đầu: 80 – 90% tài sản, của cải đều được thu hết qua các hình thức: trưng dụng, trưng thu, tịch thu, cướp đoạt… Chỉ tiếc là không được triệt để, không tận diệt hết tư sản, để có một số phần tử tẩu tán, luồn lách, giấu diếm, mà sự nghiệp chưa được hoàn thành.

Thế rồi lại để “chệch hướng”, cũng bởi cán bộ ta không đồng nhất, chưa thấu triệt, chưa kiên định lập trường… để cho một số mầm mống tư bản sống sót, phải áp dụng “kinh tế thị trường”. Có nguy cơ làm sụp đổ (hỏng hết) chính sách và đường lối. Cũng may là nhờ “sáng suốt” và “tài tình”, đảng ta kịp thời hãm cái đà “đi chệch”, móc vào “định hướng XHCN” để mong cứu vãn chiếc xe trượt thắng, lao nhanh, tuột dốc.

Từ đó, (kinh qua kinh nghiệm) ta tiếp nối con đường tiến lên “vô sản” rất là bài bản vững chắc bằng những phương cách như sau:

- Từng bước trưng dụng, trưng thu đất đai. Vì đất đai là sản sinh của cải. Phải áp đặt: đất đai là “sở hữu toàn dân” - của dân đấy, nhưng mà phải được quản lý, phải được nhà nước phân chia. Qua mọi hình thức: nhà nước trưng dụng, trưng thu, tịch thu…Tạo ra quy hoạch công trình, trưng mua và bồi hoàn (giá rẻ nhưng phải nhận)… cùng với bao tính toán, nhiều kiểu, nhiều cách… miễn sao dân hết dần đất, diệt hẳn của cải riêng tư mà tiến lên “chẳng còn gì” để trở thành “vô sản”. Dân có uất ức, có đi khiếu kiện, ta cứ vuốt ve, cứ hứa hẹn, cứ kiên trì giải thích, dần dà, dân sẽ nguôi ngoai (vì đâu thể làm được gì) và dân sẽ (chịu phép) mà yên lòng. Qua mấy mươi năm rồi, có chết người dân nào vì mất đất đâu mà e ngại. Nếu ai quá khích, uất ức nằm lăn ngoài đường phản kháng, thì có CA, CSCĐ, có côn đồ trấn áp, có tòa án (với luật pháp) bắt nhốt, bỏ tù. Người dân phải sợ, phải nghe. Thật sự mà nói: đảng rất thành công. Và từng đoàn dân oan (oan ức thây kệ) lang bạt, lê la… một hình thức rất là thành công để tiến tới “vô sản”.

- Làm ăn cá nhân nhỏ lẻ, nếu ai có ý khuếch trương làm giàu, tích tụ tài sản, thì: luật lệ nhà nước dư sức để chế ngự, diệt trừ.

Đại để là thế. Rất nhiều chiêu trò, rất nhiều phương cách, luật lệ đề ra, đảng và nhà nước ta rất là thành công trong việc đưa người dân tiến lên “vô sản”. Xin thưa, phạm vi bài viết ngắn, không thể viết kể nhiều thêm (hẳn nhiên, mọi người đều rõ). Rất nhiều bao thứ đưa người dân (trong xã hội hiện nay) trở thành “vô sản”. Đảng rất thành công. Mà thành phần: CA, CSCĐ, đặc vụ săn lùn, côn đồ (quần chúng tự phát) là những công cụ giúp đảng ta rất công lao, đắc lực.

- Bao việc lớn lao to tát khác, đảng vẫn có cách lo. Những thành phần chuyên viên ưu tú như; phá rừng, triệt tiêu nông sản, ngư sản, khoáng sản… Tất cả những thứ có thể làm ra, tạo nên của cải… như: tài sản quốc gia thì phải tìm cách mà triệt tiêu, mà tận diệt. Trong những việc này, thành phần tham nhũng là vô cùng đắc lực. Đảng cần khuyến khích (hoặc ngấm ngầm cho phép) để họ ra tay. Và nếu có khó khăn (ngoài sức) là nhờ anh em đồng chí thân thiết cạnh ta giúp đỡ.

Trong quá trình thực thi “vô sản”, đảng ta rất là nhờ vả đàn anh Tàu cộng. Cũng nhờ đàn anh (TC) mà bao tài nguyên đồ sộ được mau chóng biến đi, và hết hẳn. Rừng đầu nguồn, nguồn lợi biển đảo: khoáng sản, dầu khí… những thứ tài nguyên, tài sản dồi dào… anh Tàu có đủ sức sức để giúp ta mau chóng làm cho cạn kiệt. Nếu tính cho tới hôm nay, anh bạn “4 tốt, 16 chữ vàng” này thật là quá tốt: Hồi thời chống thực dân, đế quốc, họ đã không quản ngại giúp ta. Bây giờ, họ cũng lại luôn sát cánh bên ta… giúp ta chi li từng mọi thứ.

Rất tin tưởng. Rất vẻ vang. Người “đồng chí” núi sông liền một giải, “ý thức tương liên, văn hóa tương đồng”… Bao giờ vẫn sát cạnh bên ta, giúp đỡ ta, thì sao mà không quang vinh, không thắng lợi?

“Phản động” và “thế lực thù địch”

Bước đường thực thi CNXH để tiến đến Vô Sản (CSCN) đảng ta cũng gặp không ít khó khăn: cái đám “phản động” và “thế lực thù địch” cứ ngấm ngầm (hoặc công khai) cản lối ngăn đường.

Trong nước thì là phản động. Bon chui rút, lén lút tìm cách tạo ra của cải, tạo dựng làm giàu – công thương nghiệp cứ ngấm ngầm phát triển. Đánh diệt hết bọn này thì nhóm khác lại nỗi lên, có cả lén lút tiếp tay từ thế lực thù địch bên ngoài. Trong những năm qua, diệt trừ cũng là khó. Tuy nhiên, nhờ quyết tâm, nhờ kiên trì, cũng dập tắt được bọn lén lút làm ăn. Nhất định, làm ăn, dù lớn lao hay nhỏ lẻ, phải bị triệt tiêu.

“Thế lực thù địch” Việt kiều từ bao năm vẫn chưa từ bỏ phá hoại, cứ đều đều tung gởi tiên bạc (đô la ngoại tệ) về quê hương. Cứ đổ, cứ rót tiền của… gieo mầm vào đầu óc mê chuộng “tư sản” mà xa rời “vô sản”. Tương lai gần, nhất định phải ngăn chận, phải cấm cản bọn “phá hoại” này. Nếu cần, dùng ngoại giao yêu cầu các nước cấm nhập “kiều hối” vào dân. Trước mắt, ta đang có kế hoạch thu gom (bằng mọi cách) bạc vàng, kiều hối (ngoại tệ) cất giữ trong dân. Đây là một trận đánh hứa hẹn quyết liệt. Động viên (kêu gọi ký gởi) trước, không nghe là khám xét, tịch thu – bài bản (kinh nghiệm) từ những ngày sau 1975 đánh tư sản. Phải quyết liệt, tịch thu cho bằng được của cải còn giấu đút, tàng trữ trong dân. Thực hiện bằng được bước đường “vô sản”.

Đốt lò để triệt tiêu, tận diệt

Đánh tư sản, diệt trừ phát triển của cải, làm giàu, thì lại nãy sinh nguồn tư sản của cải khác: những cán bộ lãnh đạo có chức có quyền, từ bấy lâu được dung túng cho tham nhũng, hối lộ (chỉ nhằm tận thu của cải, tiền bạc từ dân). Ngày nay, một số (không nhỏ) trở nên là “tư bản” (mà người dân gọi là “tư bản đỏ”): những cấp lãnh đạo với khối tài sản kếch xù: Biệt phủ, biệt thự, bao nhiêu tài sản xe đẹp, nhà sang, cuộc sống sung túc, mà còn “chuyển biến”, “chuyển hóa”, chạy theo và kết nối với tư bản, phá hoại đường lối? Là một tai họa?

Một cái lò được xây nên để đốt. Ngài đảng trưởng (TBT nguyễn phú Trọng) với hùng khí ngất trời: Phải đốt, đốt hết. Đốt không chừa (bất cứ một ai?)

Cho đến hôm nay, theo thiển nghĩ, trên bước đường (cách mạng) quang vinh của đảng (CSVN) với quyết tâm đưa cả nước tiên lên “vô sản”, coi như đã đi được ¾ đoạn đường:

- Nhìn thấy từng đoàn người dân mất đất, mất nhà, mất hết tài sản, sự nghiệp làm ăn… phải lê la kiếm sống, lây lất khắp cùng. Nhìn đám thương buôn nhỏ lẻ, không còn chổ để bán để buôn, không cách gì kiếm ra tiền bạc sinh sống…

- Nhìn bao sự nghiệp làm ăn thua lỗ để phải tiêu tan.

- Nhìn từng đoàn người dân lao động (do chủ trương của nhà nước) phải đi làm thuê ở mướn nơi xứ người, mà thành phần đa số là tốt nghiệp đại học, trong nước không cơ sở để vận dụng tài năng…

- Nhìn những nông dân, ngư dân: hạn hẹp nông trường, mất hẳn ngư trường, không cách nào làm ăn sinh sống, nuôi thân từng bữa, lây lất từng ngày…

- Bao tài nguyên khánh kiệt, và kinh tế suy sụp hoàn toàn…

- Nhìn thấy triển vọng của cả một dân tộc nghèo đói xác xơ (qua bao nhiêu là hình ảnh).

- Và nhất là: Nhìn thấy “ông bạn vàng” miệt mài quan tâm giúp đỡ.

Thì như vậy, bước đường tiến đến… “vô sản” (kinh qua XHCN) cho đất nước dân tộc VN ta, đâu phải còn xa.

Nếu thật sự nơi ấy – Bước đường “Vô Sản” – Nơi cõi ‘Thiên Đàng”. Dù là chốn thiên đàng gì… VN ta cũng gần đến đích.

“Đất nước ta, không biết đến hết thế kỷ (21) này, CNXH (Vô Sản) có hoàn thiện chưa"?

Thiết nghĩ: Sẽ tới sớm hơn. Sẽ hoàn thiện sớm hơn như ngài lo lắng. Chỉ xin mong rằng: cái lò ông đang đốt phải cần liên tục, chẳng ngừng tay.

4/4/2018

Previous Post
Next Post
Related Posts