Chống Việt cộng là chống Tàu cộng và ngược lại

Mai Thanh Truyết (Danlambao) - Bạn không tin ư? Có những câu hỏi được đặt ra như sau:

- Nếu biểu tình chống Tàu cộng thì Việt cộng sẽ làm gì?

- Nếu toàn dân biểu tình lật đổ Việt cộng thì Tàu cộng sẽ làm gì? 

Chắc chắn TC sẽ không ngồi yên để tay sai của nó bị lật đổ dễ dàng! Vì nếu Việt Nam có chính quyền dân chủ thì chính quyền này sẽ phá vỡ hết kế hoạch xâm lược Việt Nam của Tàu cộng. Lấy lý do chống Tàu làm nền tảng đấu tranh để tạo nên sự đoàn kết dân tộc và đặt Việt cộng vào thế chống đỡ thụ động là một phương cách hữu hiệu nhất hiện nay! 

Nhưng nếu giả sử Việt cộng đổi chiều và chống Tàu cộng thì dân Việt có nên tha thứ và góp tay với họ chống Tàu cộng hay không? Đây là giả thuyết không thể xảy ra. Vì:

- Thứ nhất, TC đã kiểm soát hầu hết thành phần lãnh đạo của đảng CSVN rồi. Việt cộng khó có thể thoát ra khỏi sự chi phối và kềm kẹp của Tàu cộng. 

- Thưa hai, CSVN nếu có “đổi chiều” thì may ra chỉ có thành phần thấy rõ dã tâm của TC và có khuynh hướng mở ra thế giới tự do. Tuy nhiên, với cơ chế chuyên chính vô sản đang áp dụng hiện nay, tỷ lệ người CS “đổi chiều” trên sẽ chiếm tỷ lệ rất ít và sẽ nằm trong thành phần đảng viên cấp thấp, không hưởng đặc quyền đặc lợi nhiều. Ngoài ra không còn hy vọng “đổi chiều” nào với những “nhóm lợi ích” gồm các thành phần chóp bu của đảng cần phải thuần phục TC để bảo vệ quyền lợi và sinh mạng của chính mình.

- Thứ ba, CSVN thừa hiểu khả năng của Việt Nam dưới “sự lãnh đạo” của CSVN thì không thể chống Tàu cộng. Họ biết rằng Việt Nam không thể chống Tàu với khả năng quân sự của mình mà phải dựa vào Mỹ và các nước khác. Nhưng trong trường hợp này thì sẽ chẳng có quốc gia dân chủ nào muốn mất tiền và hy sinh mạng sống công dân mình để giúp một nước độc tài cộng sản. Mỹ và thế giới tự do sẽ chỉ giúp khi CSVN từ bỏ độc tài và dân chủ hóa đất nước. 

1. Phong trào đấu tranh ở Việt Nam

Lúc khởi đầu của một phong trào đấu tranh thì chưa cần thiết có tổ chức bao trùm hay tổng lãnh đạo vì sẽ dễ bị dập tắt như kinh nghiệm trong quá khứ và hiện nay. Các hoạt động sẽ an toàn hơn nếu chỉ thực hiện trong phạm vi cá nhân hay nhóm nhỏ. Đây là điều cần thiết trong lúc các lực lượng đối kháng còn yếu ớt để tránh tổn thất. Cho đến khi phong trào phản kháng lan rộng thì tự nhiên nhiều cá nhân hay nhóm nhỏ sẽ tìm đến nhau cùng làm việc để đạt kết quả cao nhất. 

Vì thế tổ chức là chuyện cần thiết, nhưng tổ chức sẽ đến một cách tự nhiên khi phong trào chống đối lên mạnh. Ngược lại, tổ chức trong giai đoạn khởi đầu lại là một suy nghĩ thô thiển, tập hợp tự phát nhiều hơn qua kinh nghiệm các cuộc biểu tình trong quá khứ và nhứt là các cuộc biểu tình ở Sài Gòn ngày 5/3, 12/3 và trước chợ Sài Gòn ngày 14/3, biểu tình chỉ có biểu ngữ và không thấy bóng dáng lá cờ Vatican. Tự phát nhưng lần lần đi vào quy cũ hơn và thành phần lãnh đạo sẽ từ đó mà “lộ diện” ra một khi tập hợp được một lực lượng áp đảo mà công an, côn đồ không thể triệt hạ được. 

2. Còn phương pháp đấu tranh thì sao? 

Chỉ có một phương pháp duy nhất là đấu tranh bất bạo động. Bất bạo động là hình thức đấu tranh ôn hòa dựa vào sức mạnh của lẽ phải, chính nghĩa và lòng dân. 

Sức mạnh của bất bạo động không nằm ở các phương tiện bạo lực như súng đạn mà ở ý chí. Bất bạo động nhắm vào con tim người cầm súng nhằm mục đích khuyên nhủ họ quay súng ngược lại nhà cầm quyền (điều nầy khó xảy ra, vì có thể nói, tuyệt đại đa số người CS không có con tim Việt). Thực tế này đã từng xảy ra và là một hiện thực như trường hợp Liên Xô, Đông Âu, Tunisia hay Ai cập. Bất bạo động còn là phương pháp đấu tranh đạt kết quả trong thời gian ngắn nhất với ít tổn thất nhân mạng nhất. Các cuộc biểu tình của người yêu nước và dân oan trong nước gần đây là hình thức bất bạo động. Tuy mỗi lần chỉ với khoảng vài trăm người nhưng kết quả sau đó đã gây tiếng vang toàn thế giới, và chỉ sau năm năm tính từ các cuộc biểu tình vào mùa hè năm 2011, mọi người dân Việt đều đã ý thức hành động xâm lược của Tàu cộng và chủ trương bán nước của ĐCSVN. 

Nhưng chúng ta cần phải hiểu rõ là nguyên tắc bất bạo động không đồng nghĩa là khi “chúng ta ngồi tọa kháng” hay “đi biểu tình”, rồi mặc nhiên chấp nhận những đòn thù đàn áp của công an hay côn đồ của chế độ. Sự phản kháng tự vệ để bảo vệ bản thân và chính nghĩa có thể đưa đến đổ máu. Và chính các sự đổ máu nầy mới là tiền đề cho công cuộc đại đoàn kết dân tộc trong việc... đuổi CSVN về Tàu.

3. Về lời kêu gọi lần hai của Cha Lý 

Lời kêu gọi nhằm tiếp tục Biểu Tình Ôn Hòa đồng loạt toàn quốc Chúa Nhật 12-3-2017 và mỗi Chúa Nhật hoặc ngày nghỉ suốt năm 2017, để Bảo Vệ Sự Sống và Cứu Quốc Dân thoát Tàu Cộng 

Qua thư Cha Lý cảm ơn Quốc Dân Đồng Bào đã hưởng ứng đồng loạt Biểu Tình ngày Chủ nhật 05-3-2017 vừa qua, tuy chưa thành công như mong muốn, nhưng đã đạt được đáp ứng của mọi tầng lớp dân chúng được kêu gọi từ Bắc chí Nam, đặc biệt ở các thành phố lớn.

Cha Lý đã phân tích về nguyên nhân của Đại thảm họa của Tổ Quốc và Dân tộc Việt hiện nay và những suy nghĩ về việc Chúng ta phải làm gì?

Riêng hai điều 7 và 8 trong nguyên nhân của đại thảm họa, thiết nghị mỗi người trong chúng ta cùng chiêm nghiệm và tự soi rọi lấy chính mình để từ đó xác định vị trí của một người con Việt như thế nào. Đó là:

* Quốc nội: Số ít chưa nhận ra đại họa Tàu Cộng. Trong số Dân đã nhận thức được đại họa của Quốc Dân, thì đa số Dân quá ù lì thụ động, kể cả hàng ngũ Chức Sắc các Tôn giáo, Nhân sĩ, Trí thức, chỉ thở dài thất vọng hoặc khóc, mà không biết nên làm gì.

* Hải ngoại: Chưa tập trung vào hai mục tiêu then chốt trong giai đoạn này là: Chống Formosa - Bảo vệ môi trường - Bảo vệ Sự Sống và Chống Tàu Cộng. Suốt gần 5 ngàn năm qua, chống ngoại xâm luôn là lý do giúp đoàn kết Quốc Dân Việt dễ hiệu quả nhất. Hiện nay, mục tiêu chống Tàu Cộng vừa giúp Quốc Dân đoàn kết, vừa phân hóa hàng ngũ Việt Cộng thành 4 phe, vừa lôi kéo 3/4 phe của VC đứng về phía Toàn Dân. Nếu chúng ta tập trung vào mục tiêu lật đổ chế độ CS, thì vô tình chúng ta giúp 4 phe VC đoàn kết lại thành 1 khối. Trong mục tiêu Thoát Trung đã bao hàm mục tiêu Thoát Cộng đương nhiên đến. Thoát Trung hiệu quả thì đương nhiên cũng Thoát Cộng, không cần hô lên.

4. Tuổi trẻ Việt Nam

Vừa qua, một clip độc đáo trên mạng xuất hiện với những lời kêu gọi của tuổi trẻ Huỳnh Quốc Huy, một người trẻ với kiến thức chính trị, quân sự, kinh tế, xã hội trên thế giới thật độc đáo, ứng hợp với tình hình toàn cầu trong thời điểm hiện tại. Huỳnh Quốc Huy là một nhà tranh đấu trẻ, đã đứng dậy, không sợ hãi trước sự đàn áp của CSVN, công khai sử dụng phương tiện truyền thông mạng kêu gọi toàn dân trong nước, bộ đội, công an của chế độ hãy cùng nhau đoàn kết chống ngoại xâm, không đặt nặng sự thù hận chế độ hiện tại lên trên lòng yêu nước cùng chung bảo vệ tổ quốc. 

Anh kêu gọi những thành phần bộ đội, công an đừng vì miếng cơm manh áo đành phải cam tâm phục vụ cho chế độ sắt máu của CSVN trong việc chống Tàu. 

Vì trong công an và bộ đội, chỉ có thành phần chóp bu mới rấp tâm làm thái thú cho TC; dù sao hai thành phần kể trên vẫn còn có những người còn nhứt điểm lương tâm mà xoay trở về với dân tộc.

Đây là một quan niệm đấu tranh mới của giới trẻ quốc nội, nhằm mục đích tách rời công an, bộ đội ra khỏi “vòng kim cô” của đảng, và xóa tan cơ chế chuyên chính vô sản của ĐCSVN hầu hòa nhập vào dòng sinh mệnh của dân tộc, sống chết cùng dân tộc trong sứ mệnh mang lại tự do dân chủ cho Đất và Nước của ông cha truyền lại!

18.03.2017

Previous Post
Next Post
Related Posts