Lời thơ cho tháng tư đen

Nhớ thuở non sông dậy sóng đào...
Một thời lửa đạn với binh đao.
Làm trai nung chí trên đầu súng.
Để lại sau lưng phận má đào


*

Má đào gối chiếc đĩa dầu hao.
Hiu hắt mưa khuya lệ nuốt vào...
Chiến địa vang lừng tin chiến thắng.
Thương chàng đành hẹn với trăng sao...

*

Rồi "tháng tư đen" lại ập về!
Sông hồ phố thị với sơn khê.
Người đi, người ở, người muôn nẻo...
Mỗi độ xuân về dạ tái tê,...

*

Xuận này là mấy hỡi nàng xuân?
Đốt lửa lên đi chớ ngại ngần!
Sao mãi neo thuyền nơi bến hận!
Bao giờ cứu nước với muôn dân??

*

Xuân nay lại dục gọi hồn ai?
Góc phố đìu hiu rũ bóng dài…
Rừng xưa đã khép-Cây đường phố.
Sông, hồ, biển, đảo cũng tàn phai.

*

Cá nước chim trời không chốn đậu.
Người về chẳng nẻo để dung thân.
Đất há thuộc Tàu-Dân nô lệ?
Non sông hồn nước lệ trào dâng…

*

Trai gái tranh nhau lạy đền Hùng.
Dâng nén hương cầu… "miếng đỉnh chung"!
Ô hay Nam, Bắc tràn quân giặc…
Sao chẳng ai người…??? lại khom lưng?

*

Diên Hồng xưa thệ bêu đầu giặc.
Cỡi sóng, vượt trùng giữ non sông.
Nay thành chỗ thảo “thư hèn nhác”.
Giao nộp sơn hà… lạy Bắc Phương?

*

Nước bốn ngàn năm không dễ mất!
Ngàn năm đô hộ cũng không sờn.
Lớp xưa nằm xuống nhưng nào thác.
Tiếng vọng muôn trùng dậy nước non.

*

Tôi mang khói bụi… màu áo xưa…
Khơi lại lòng trai lớp kế thừa.
Quay về một hướng… nơi hồn nước.
Bốn mươi năm lẻ ngập trong mưa.

*

Diệt lũ ngông cuồng bao năm phá.
Cướp nhà, giết hại, hiếp lương dân.
Đưa vai gánh vác, tay chèo chống.
Phù Đỗng quay về phá giặc Ân.


David Thiên Ngọc
Previous Post
Next Post
Related Posts