Trời cũng khóc cho quê hương Việt Nam




Võ Đại Tôn (Hoàng Phong Linh) - (Trong một dịp biểu tình Tưởng Niệm ngày Quốc Hận 30.4, biểu dương tinh thần chống cộng của Cộng Đồng Người Việt Tự Do trước tòa đại sứ Việt cộng ở thủ đô Canberra, Úc Châu, trời bỗng đổ mưa… Trên đường về, tôi ngậm ngùi viết bài thơ này, nghĩ đến bao nỗi tang thương của Dân Tộc dưới chế độ bạo tàn của CSVN).



Tôi gặp Em rồi, từ phương trời xa lạ

Tụ về đây – tung lá Cờ bay.

Góp cả ngàn mây lộng gió bàn tay

Em ngạo nghễ phất cao Cờ Tổ Quốc.



Tôi gặp Mẹ, mang theo Hồn Dân Tộc

Lưng còng khô chen đứng giữa đàn con.

Tôi gặp Anh, dòng quá khứ mỏi mòn

Thân Lính Chiến, già thêm thân tù tội.

Tù oan khiên tháng năm dài tăm tối

Tội nào đâu? – Vì hai chữ Tự Do!



Giữa rừng người cao tiếng hét to

Tôi gặp lại đàn Em ngời ánh mắt.

Cháu con tôi - tuổi thơ về góp mặt

Ánh bình minh rạng chiếu máu hồng tim.

Tổ Quốc không cần lên tiếng kiếm tìm

Vẫn vô vàn triệu đàn con tụ hội.

Dĩ vãng oằn vai nhìn tương lai bước tới

Đòi lại Quyền Dân, Lẽ Sống trên đời.

Giữa tiếng gào to, tôi thấy cả khung trời

Đang cảm động mưa rơi nhòe vai tóc.

Bên này đại dương cũng hòa chung tiếng khóc

Đám dân nghèo đang quyết tử đình công.

Vườn Mai Xuân Thưởng nước mắt tuôn dòng

Chảy về Nam, đẫm Biên Hòa, Thủ Đức.

Bàn tay gầy phá tan vòng bạo lực

Cho Nhân Quyền, Tự Chủ, được hồi sinh.



Tôi đã gặp, trong giao cảm thâm tình

Bao gương mặt sáng hào quang Dân Chủ.

Những Phong Trào kết vòng tay hội tụ

Trao cho nhau từng chữ viết từ Tâm.



Ngọn đuốc vùng lên, xuyên suốt đường hầm

Soi rõ lối về cội nguồn Dân Tộc.

Rồi mai đây sức Dân thành cơn lốc

Cuốn phăng đi bao gốc rễ Bạo Tàn.



Tôi đang đứng giữa ngàn tiếng loa vang

Trời thủ đô nơi xứ người Xuân đến

Giữa mùa Đông – ngàn quả tim thương mến

Nở thành hoa – bao thế hệ tưng bừng.



Tôi đã nhìn Em, mừng khóe mắt rưng rưng,

Tôi dìu Mẹ, trải lòng xin sưởi ấm.

Một ngày mai trên đường hoa tươi thắm

Con đưa Mẹ về, sống với Quê Hương.

Ngày hôm nay, tình hoa nở hướng dương

Đang kết tụ, thơm hương lòng Dân Tộc.



Tôi cúi đầu, nguyện Hồn Thiêng Tổ Quốc

Cho đá mềm chân cứng, mãi Bền Tâm

Đời Tự Do, vinh hiển đất trời Nam!



Thủ Đô Canberra, Úc Đại Lợi
















Previous Post
Next Post
Related Posts