Đã đến lúc phải từ bỏ chủ nghĩa Mác-Lênin (Phần 1)

Đại Nghĩa (Danlambao) - Chủ thuyết Mác-Lênin do hai ông Karl MarxFriedrich Angels chủ xướng được ông Vladimir Lenin vận dụng vào cuộc cách mạng giải phóng giai cấp công nhân, thợ thuyền bị bốc lột và dân tộc ở các nước nhược tiểu bị áp bức. Chủ thuyết này thoạt đầu được phát triển ở các nước Đông Âu, Á, Phi, Mỹ La Tinh… Tuy nhiên chẳng được bao lâu thì nó bị phá sản, nó bị phá sản vì nó chỉ là một chủ thuyết mơ hồ, ảo tưởng, không đưa được những dân tộc đã tốn nhiều xương máu để đấu tranh có được đời sống ấm no, không đến được cái thiên đàng mà họ thường nghe nói. Trái lại chủ nghĩa Mác- Lênin chỉ đem đến cho họ một cuộc chiến triền miên, một đời sống cơ cực, nghèo nàn và lạc hậu, không biết đến bao giờ mới có tự do-hạnh phúc.

Qua quá trình dân tộc Việt Nam đi theo chủ nghĩa Mác-Lênin trên 80 năm những nhà trí thức từng tham gia “cách mạng” đã thấy rõ được sự thất bại của chủ nghĩa này và cùng đưa những nhận định như sau:

Tiến sĩ Hà Sĩ Phu phân tích:

Tôi muốn xã hội thanh toán được điều ngộ nhận rằng chủ nghĩa Mác-Lênin là một học thuyết khoa học nhưng bị người ta thực hiện sai. Thực chất của chủ nghĩa Mác-Lênin chỉ là một khát vọng đẹp đẽ nhưng ảo tưởng, phi khoa học, chống lại quy luật tự nhiên… Sức lôi cuốn nhất thời của nó đã đem lại những sức mạnh tạm thời nhưng sau đó để lại những di họa nặng nề…” (BBC online ngày 22-8-2007) 

Đại tá CAND Lê Hồng Hà, nguyên Chánh Văn phòng Bộ Công an cộng sản Việt Nam đã nhận định về cái chủ nghĩa mà ông đã bao nhiêu năm phục vụ và nghiền ngẫm để thấy rằng:

“…đã có đầy đủ sự kinh nghiệm của thực tiễn, có thể thấy các nguyên lý chủ yếu của chủ nghĩa Mác về mô hình CNXH là sai lầm, là phản phát triển, nền kinh tế phi hàng hóa.

Đối với dân tộc Việt Nam, học thuyết Mác là học thuyết ngoại nhập… không lý giải được xã hội Việt Nam với những điều kiện kinh tế, chính trị, xã hội, văn hóa, tư tưởng hoàn toàn khác với Tây Âu, rất dễ dẫn cách mạng Việt Nam đi chệch đường và do đó gây nên tổn thất, gây đổ vỡ, gây kềm hãm sự phát triển”. (Nguoi Viet ngày 28-2-2001)

Và Giáo sư Hoàng Minh Chính, nguyên Việt Trưởng Viện Triết học Mác-Lênin, người có tư tưởng “xét lại chống đảng” từ những năm đầu của thập kỷ 60, người đã phục hoạt đảng Dân chủ sau khi bị cộng sản giải tán năm 1988 cũng đã thẳng thắn trả lời của phóng viên đài RFA như sau:

“Cái đảng này nó đi theo chủ nghĩa Mác-Lênin, mà bản thân chủ nghĩa Mác-Lênin đã sai từ gốc rễ và cái đảng này hiện nay nó đang xây dựng một cơ chế độc tài, độc quyền toàn trị thì làm sao cải tổ được, tự đổi mới được…

Liên Xô đàn áp nhân dân như thế, Liên Xô đi theo chủ nghĩa Mác-Lênin xây dựng một chính đảng toàn trị, thì chính nhân dân đã nổi dậy lật đổ cái chính đảng đó”. (VietTide số 55 ngày 2-8-2002)

Thế rồi ngày tàn của chế độ cộng sản đã đến. Đất nước Nga là cái nôi của phong trào cộng sản thì cũng chính nước Nga là nơi kết liễu phong trào này. Thời thế đến vận may, ba vị TBT đảng CSLX tiền nhiệm của người hùng Gorbachev mệnh yểu nên nhân dân thế giới sớm thoát khỏi bàn tay sát nhân tàn bạo của cộng sản, Chiến Tranh Lạnh coi như chấm dứt và nhân loại tránh được cảnh chết chóc tang thương.

“Vào năm 1986, TBT Gorbachev cho thi hành hai chiến lược Glasnost (trong sáng trong thông tin) và Pérestroika tại Liên bang Xô viết. Chiến lược thứ hai nhằm vào cải tổ (hay tái phối trí) Liên bang Xô viết: ‘Thay đổi dân chủ, mở cửa xứ sở, cải tổ chính trị Liên bang Xô viết cũng như kinh tế, trả lại tự do đi lại cho người dân, tiến dẫn tự do ngôn luận và tôn giáo”. (ĐanChimViet online ngày 15-11-2009)

Những người cộng sản Âu châu đã nhanh chóng đi theo con đường đổi mới của Nga là sớm thức tỉnh và từ bỏ con đường theo chủ nghĩa Mác-Lênin đã làm băng hoại đất nước họ trong một thời gian dài.

“…hồi tháng 1 năm 2006, Hội đồng châu Âu công bố nghị quyết lên án chủ nghĩa cộng sản. Nghị quyết này xác định chủ nghĩa cộng sản đã phạm nhiều tội ác khủng khiếp chống loài người. Đồng thời cần tổ chức xét xử những tội ác đó.

Đáng chú ý là ngoài cộng đồng châu Âu, càng ngày càng nhiều quốc gia, tổ chức lên án chủ nghĩa cộng sản”. (RFA online ngày 14-5-2010)

Những người cộng sản Đông Âu sớm thức tỉnh và sớm tham gia phong trào “đổi mới” nên dân tộc nước họ được sớm hưởng được không khí tự do-dân chủ và phát triển phồn vinh. Ông Imre Pozsgay, một nhân vật có đầu óc chủ trương đổi mới hàng đầu trong đảng Cộng sản Hungary trả lời Brian Hanrahan, phái viên ngoại giao BBC:

“Ông nói rằng hồi năm 1989, ông ít chú tâm đổi mới đảng Cộng sản hơn là giải tán nó đi.

Ông nói: ‘Từ lâu, tôi tin vào chủ thuyết Cộng sản. Nhưng từ đầu thập niên 1980, tôi nhận thức là không thể nào đổi mới được đảng Cộng sản, và điều duy nhất phải làm là thay đổi thể chế đó... 

Tôi không muốn trở về thời kỳ trước đây vì bất cứ lý do nào cả bởi vì xã hội trước đây là một xã hội bị ung thối và phải tan rã, thế thôi”. (BBC online ngày 26-10-2009)

Nhờ luồng gió mới của dân tộc Nga đưa nhân loại thoát được sự diệt chủng của chủ nghĩa cộng sản sản trên thế giới. Tội ác đối với nhân loại còn là một nỗi kinh hoàng trong quá khứ nhưng hậu quả nó vẫn còn khắc sâu trong tâm trí của nhân loại ngày hôm nay.

Sau 20 năm chủ nghĩa Cộng sản sụp đổ bà Svetlana Alexietch viết bài “Những kẻ bị mê hoặc vào cỏi chết” làn sóng người tự tử ở Nga trong năm 1991 là 80.000 tự kết liễu đời mình ngay cả:

“Ivan Ivachovest, một sinh viên 33 tuổi vừa hoàn thành luận án tiến sĩ về chủ nghĩa ‘Marx và tôn giáo’ tuyệt vọng vì cảm thấy bị đánh lừa…

Phát hiện ra họ đã bị một huyền thoại đánh lừa, huyền thoại mà họ đã góp công sức dựng lên bằng đức độ hy sinh và mù quáng, nhiều người Nga không thể chịu đựng nổi cú sốc này.” (RFI online ngày 27-2-2009)

Chủ trương của Marx là chủ trương lấy sự mâu thuẩn của giai cấp để sách động đấu tranh diệt chủng gây sự chết chóc kinh hoàng trong nhân loại. Karl Marx, theo sử gia Pierre Rigolout làm việc tại Viện Xã hội Lịch sử Paris thì:

“Ông Pierre Rigolout trích một trong những ý kiến của Marx, viết trên People’s Paper ngày 16 tháng 4 năm 1853 để chứng minh, Marx chủ trương cần diệt chủng. Marx khẳng định : Các chủng tộc và các giai cấp quá yếu để thích ứng với điều kiện sống mới, nên họ phải nhường bước. Họ phải ‘bị tiêu diệt trong cuộc thảm sát của cách mạng”. (RFA online ngày 14-5-2010)

Chủ trương của Marx được Lenin vận dụng một cách sắt máu, và ông ta là người như thế nào? Helen Rappaport, một nhà sử học Nga là một tác giả có tiếng nói rằng sách vở và nhật ký về Lenin được phát hiện Lenin đã bị bệnh giang mai và ông ta chết vì bệnh này. Như thế cho chúng ta thấy được đạo đức của một “nhà cách mạng vĩ đại” của cộng sản ra sao.

“Vladimir Lenin, nhà cách mạng người Nga và là kiến trúc sư của Liên bang Xô viết, đã chết vì bệnh giang mai do một gái mãi dâm từ Paris chứ không phải là do đột quị như mọi người hằng tin, một cuộc điều tra mới đây cho biết...

Bà nói rằng Lenin đã có nhiều triệu chứng của bệnh giang mai và nhiều người trong tầng lớp lãnh đạo Xô viết cũng tin rằng ông đã mắc bệnh này. Tuy niên họ đã nghiêm cấm và dọa tử hình nếu công bố tin này vì ảnh hưởng tai tiếng mà nó sẽ gây ra”. (ĐanChimViet online ngày 24-10-2009)

Lenin được xem như là một nhà chính trị độc tài, khát máu và do đó người dân Nga và dân của các nước cộng sản cũ không còn muốn để hình tượng của ông ta tiếp tục hiện diện trên đất nước họ như là chứng tích của một giai đọan lịch sử đau thương và ô nhục. Tân Bộ trưởng Văn hóa Nga, ông Vladimir Medinsky đề xuất đưa thi hài Lênin ra khỏi lăng để chôn cất và biến lăng thành viện bảo tàng. 

“Trong số những người được cho là có ý kiến ủng hộ việc an táng Lenin có cựu Tổng thống Liên bang Xô viết và người trước đó là cự Tổng bí thư cuối cùng của đảng cộng sản Liên xô, ông Mikhail Gorbachev.

Đức Thượng phụ Giáo hội Chính thống Nga Alexyi II cũng được cho là tán thành việc an táng…

Trong số các ý kiến tán thành việc chôn cất Lenin, một số lý do có thể xuất phát từ việc cho rằng Lenin là một ‘lãnh tụ chính trị độc tài’ và thậm chí là một ‘bạo chúa đẫm máu…” (BBC online ngày 10-6-2012)

Tuần tự những bức tượng của Lenin trên những nước cộng sản cũ điển hình như ở Ukrain đã bị nhân dân đập bỏ.

“Họ đã lật đổ một bức tượng Lenin và dùng búa đập tan nó. Nhân chứng nói một nhóm người biểu tình đã dùng dây và thanh sắt kéo đổ bức tượng Lenin tại Đại lộ Shevchenko…

Những người khác đứng xem và hô to: ‘Vinh quang cho Ukraine’.

Dân biểu Quốc hội Ukraine, ông Andy Shevchenko, thuộc phe đối lập hô to: ‘Vĩnh biệt di sản cộng sản’.

Theo một biên tập viên BBC người Ukraine cho biết, đây không phải là bức tượng Lenin đầu tiên bị đập tại Ukraine nhưng là bức tượng cuối cùng, ‘to đẹp nhất’ ở thủ đô Kiev”. (BBC online ngày 8-12-2013)

Tại Hà Nội, Việt Nam, một âm mưu kéo đổ tượng Lenin không thành được ông Nguyễn Doãn Kiên, nhóm Pháp Luân Công Việt Nam thực hiện kể:

“Khi chúng tôi trèo lên tận nơi để thực hiện thao tác quàng dây cáp qua cổ bức tượng thì phát hiện ra nó đã được lắp ốc vít bên dưới.

Dây cáp của bọn tôi không đủ lực để kéo đổ bức tượng nên trong lúc kéo thì xảy ra sự cố khiến dây bị đứt nên bức tượng vẫn chưa đổ”. (BBC online ngày 24-1-2014)

Liên Xô, ngoài Lenin còn tên đồ tể Joshep Stalin khi vừa bắt đầu cuộc thế chiến lần thứ hai là ông ta đã dìm dân Ba Lan vào biển máu, ông ta đã cấu kết với tên phát xít Hitler của Đức quốc xã chia đôi đất nước Ba Lan để thi nhau tàn sát dân tộc này.. 

“Ngày 17-9-1939, Hồng quân Liên Xô cũng tràn vào nước Ba Lan từ phía Đông. Mười ngày sau, chính quyền Ba Lan sụp đổ và rút lực lượng còn lại chạy theo hướng Đông Nam ra nước ngoài…

Sau đó Liên Xô bắt chừng 1 triệu rưỡi người Ba Lan đi đày ở vùng Siberia và bắn chết 22.000 tù binh Ba Lan ở rừng Katyn, bất chấp công ước quốc tế về chiến tranh. Khi vụ thảm sát bị phát hiện, Matxcơva đổ tội cho quân Đức. Mãi đến thời Gorbachev nước Nga mới nhận lỗi về vụ này”. (BBC online ngày 6-5-2005)

Theo phóng viên Trần Văn của đài RFA thì tội ác của Stalin:

“Giới sử gia ước đoán, suốt 21 năm lãnh đạo Liên Xô, Stalin đã giết từ 20-40 triệu người….

Các sử gia Liên Xô, ở châu Âu xác định Stalin là thủ phạm chính của nạn đói kéo dài từ 1932-1933 khiến 7 triệu người Ukraina thiệt mạng”. (RFA online ngày 14-5-2010)

Trung Quốc thì có Mao Trạch Đông người đem lại tai họa khủng khiếp cho dân tộc của ông ta không kém gì Stalin. Ông Lý Nhuệ, người thư ký riêng của Mao trả lời phỏng vấn của một nhóm phóng viên tại ngôi nhà ở Bắc kinh nhân kỷ niệm 30 năm ngày Mao Trạch Đông qua đời, lúc ấy Lý Nhuệ đã 89 tuổi nói:

“Chế độ độc tài của Mao Trạch Đông còn kinh khủng hơn Stalin vì ông muốn kiểm soát nảo trạng của con người.

Mao Trạch Đông vượt hơn mọi hoàng đế vì ông khiến người dân tuân lời cả trong suy nghĩ – không hoàng đế nào trên thế giới làm được vậy.

Theo Lý Nhuệ, Mao từng nói: ‘Ta là Tần Thủy Hoàng và Mác’…

Trong phong trào Đại Nhảy Vọt năm 1958 ước tính 30 triệu người chết đói”. (BBC online ngày 8-9-2006)

Việt Nam thì sao? Ba năm từ 1956-1958 người cộng sản Hồ Chí Minh đã nghe lời của quan thầy Nga-Tàu hưởng ứng phong trào Cải Cách Ruộng Đất đã giết gần nửa triệu nông dân ưu tú. Trong phong trào Xét lại chống đảng ông ta cũng đã thẳng tay khai trừ, thủ tiêu những đồng chí đã từng nằm gai nếm mật trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp cũng như trong chiến dịch đàn áp Nhân Văn Giai Phẫm đã loại một số nhân tài tinh hoa của đất nước và làm kiệt huệ nền văn hóa Việt Nam thời bấy giờ.

“Thống kê của Nhà nước đăng trong cuốn Lịch sử Kinh tế tập 2 cho biết đã có 172.008 người bị quy vào thành phần địa chủ và phú nông, là những người bị xếp thành kẻ thù của nhân dân, bị ‘đào tận gốc, trốc tận rễ’, nghĩa là không bị bắn tại chỗ cũng bị án tù rồi chết trong nhà giam…

Bản thống kê chính thức cho biết là trong 172.008 người bị quy là địa chủ và phú nông trong CCRĐ thì 123.266 người bị quy là sai, tức bị oan. Tính theo tỷ lệ là 76,66%. Có lẽ chưa bao giờ và ở đâu tỷ lệ giữa số bị oan và nạn nhân lại cao đến như thế”. (RFA online ngày 15-5-2006)

Campuchia, chủ nghĩa Mác - Lênin đã gieo rắc tai họa cho một dân tộc bé nhỏ chỉ có 7,1 triệu người mà lại tàn sát 1,7 triệu người dân vô tội dưới bàn tay hiếu sát của tên đồ tể Polpot, lãnh đạo của bọn cộng sản đỏ Campuchia trong bốn năm chiếm được chính quyền.

“Chế độ Khmer Đỏ nay được biết đến đã giết chết khoảng 1,7 triệu người (từ một dân số 7,1 triệu) bằng các biện pháp tử hình bằng các dụng cụ thô sơ như cuốc, mai, xẻng, bỏ đói và lao động cưỡng bức. Nó được nhiều học giả xem là một trong những chế độ hung bạo nhất trong thế kỷ 20 – thường được so sánh với các chế độ của Adolf Hitler và chế độ của Stalin”. (Wikipedia online ngày 5-9-2008)

Thế giới, từ khi chủ nghĩa cộng sản có mặt trên quả địa cầu này đến khi nó bị loài người tiến bộ loại bỏ thì nó đã sát hại trên 100 triệu người và cái di họa ấy ngày nay vẫn còn đeo đẳng mãi.

Tổng thống Bush đã tham gia lễ khánh thành một Đài kỷ niệm nạn nhân cộng sản khắp thế giới. Trong buổi lễ ngày hôm nay được tổ chức tại Thủ đô Washingtion, Tổng thống Bush nói rằng, thế giới sẽ không bao giờ biết hết được tên của tất cả những nạn nhân đã chết trong tay người cộng sản. Nhưng Tổng thống nói rằng, mọi người có bổn phận tưởng nhớ họ và vinh danh kỷ niệm của hơn 100 triệu người gồm cả đàn ông, đàn bà và trẻ em đã chết dưới chế độ cộng sản trên khắp thế giới”. (VOA online ngày 12-6-2007)

Kể từ khi ông Hồ Chí Minh mang cái chủ nghĩa Mác - Lênin nầy vào thực hiện ở Việt Nam cho đến nay đã gây tác hại cho dân tộc khôn lường. Tác hại về cả mọi mặt làm cho dân tộc phải triền miên trong cuộc bắn giết, nồi da xáo thịt, chậm tiến, nghèo nàn lạc hậu rồi còn mang vào tư tưởng cầu cạnh vọng ngoại nô lệ Nga Tàu mà hậu quả cho đến ngày hôm nay mang nặng. Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, một nhà trí thức cách mạng đã nhận thấy được hậu quả thê thãm nên trong lần hội luận giữa trong và ngoài nước do RFA tổ chức, ông nói rõ nhận định của mình:

“Ba mươi năm qua, chủ nghĩa Mác-Lênin tàn phá đất nước này về mặt kinh tế, và tàn phá về mặt văn hóa và tư tưởng…

Phải bỏ chủ nghĩa Mác-Lênin và phải rút ra được những nhận định một cách khách quan, thẳng thắn về sự tàn hại của cái ứng dụng sai lầm chủ nghĩa Mác-Lênin, cái CNXH xơ cứng cũ và xã hội Việt Nam. Và xây dựng một nền kinh tế thực thụ, không có cái đuôi định hướng XHCN vào đấy nữa”. (Nguoi Viet ngày 11-7-2005)

Dân tộc Việt Nam sau bao nhiêu năm đi theo chủ nghĩa Mác-Lênin gây nên biết bao cuộc đấu tranh bắn giết nhau một cách sai lầm, tinh thần dân tộc bị hủy hoại và sự đoàn kết dân tộc cho đến nay vẫn còn là ảo vọng. Những người trước đây đã hiến thân theo con “đường cách mạng” đã cảm thấy mình bị lầm lẫn vì đã đi theo chủ nghĩa đấu tranh sắt máu, tham dự vào cuộc chiến huynh đệ tương tàn một cách vô nghĩa.

Nhà văn Đại tá QĐND Phạm Đình Trọng, người cộng sản đã trả thẻ đảng chua chát.

“Hóa ra không phải chúng tôi đi giải phóng miền Nam mà chúng tôi đi vào cuộc nội chiến Nam-Bắc tương tàn, chúng tôi chỉ là công cụ mang học thuyết Mác-Lênin, học thuyết đấu tranh giai cấp sắt máu áp dụng cho miền Nam, để cả nước bị nô dịch bởi học thuyết Mác-Lênin, để học thuyết đấu tranh sắt máu thống trị cả dân tộc Việt Nam, đánh phá tan tác khối đoàn kết dân tộc Việt Nam, đánh phá tan nát đạo lý và văn hóa Việt Nam”. (DanLamBao online ngày 25-9-2012)

Trong lần trả lời phỏng vấn của phóng viên Mặc Lâm đài RFA, Tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ, một người cộng sản trong một gia đình cộng sản truyền thống cũng đã quyết liệt đấu tranh với cái sai lầm của chủ nghĩa Mác- Lênin để quay về với chủ nghĩa dân tộc, ông nói như sau: 

“Quan điểm của tôi, nếu mà đảng không lấy chủ nghĩa Dân tộc làm nền tảng tư tưởng thì cái chủ nghĩa Mác Lênin sẽ băm nát đảng lại, với những mũi nhọn tấn công từ phía ngoài, nó chỉ cần đánh vào cộng sản và đánh vào tham nhũng là chết rồi, là tan đảng rồi…

Tôi có thể khẳng định là ngay trong Bộ Chính Trị đã có sự phân rã nếu như chúng ta còn giữ chủ nghĩa Mác-Lênin là nền tư tưởng. Chủ nghĩa Mác-Lênin này nó làm cho chúng ta nhầm lẫn giữa ý thức hệ và dân tộc, ý thức dân tộc và ý thức hệ tư tưởng”. (RFA online ngày 2-4-2010)


Previous Post
Next Post
Related Posts