Phía Tổng bí lú rục rịch tấn công tay chân của Thủ X?

Danlambao - Sau khi Huỳnh Nam Dũng, Nguyên Chủ tịch HĐQT Ngân hàng TMCP Đầu tư Phát triển Việt Nam và Nguyễn Phước Hòa, nguyên Tổng giám đốc Ngân hàng TMCP Phát triển Nhà Đồng bằng Sông Cửu Long bị đình chỉ chức vụ và điều tra (có thể đã bị bắt), liệu những tay chân đàn em khác của Nguyễn Tấn Dũng sẽ tiếp tục bị lôi ra thanh trừng trong chiến dịch "đả muỗi đập ruồi" của Nguyễn Phú Trọng? Đối tượng kế tiếp có thể là Lê Nam Trà - Chủ tịch MobiFone. Xin mời các bạn trong thôn đọc bài viết sau được gửi đến Danlambao.

Lê Nam Trà - tay trong con gái Thủ tướng phá hoại 20 năm phát triển bền vững của Mobifone

Năm 2015, MobiFone đạt doanh thu đạt 36.900 tỷ đồng và lợi nhuận 7.395 tỷ đồng, đứng thứ 3 về doanh thu và thứ 2 về lợi nhuận trên thị trường viễn thông Việt Nam. So với năm 2014, doanh thu tăng nhẹ nhưng không đạt chỉ tiêu 39.700 tỷ đồng đề ra cho năm 2015 (sau n ày chỉ tiêu này được điều chỉnh giảm xuống). Lợi nhuận tuy đạt chỉ tiêu 7.300 tỷ đồng nhưng có được điều này là do trong cả năm 2015, Mobifone đã cắt giảm mạnh chi phí cho đầu tư mua sắm, vận hành mạng lưới và phát triển kinh doanh. Hành động này được đánh giá là “Mobifone đang ăn vào tương lai” vì cắt giảm chi phí đồng nghĩa với những tụt hậu về công nghệ, suy giảm chế độ chăm sóc khách hàng và mất sức cạnh tranh trong việc phát triển thị trường đối với 2 ông lớn còn lại là Viettel và người anh VNPT.

Lê Nam Trà nhận quyết định bổ nhiệm chức vụ Tổng Giám đốc Mobifone từ ngày 11/12/2014, đến ngày 31/12/2014 thì kiêm nhiệm phụ trách chức vụ Chủ tịch MobiFone thay cho ông Mai Văn Bình nghỉ hưu theo chế độ. Qua kết quả kinh doanh 2015, có thể thấy “dấu ấn Lê Nam Trà” cho sự phát triển của Mobifone gần như là con số “0”, tất cả thành quả đều thừa hưởng từ 20 năm phát bền vững của Mobifone mang dấu ấn đậm nét của cố Chủ tịch Lê Ngọc Minh. Trong khi đó, về mặt chiến lược, chính sách và quản trị doanh nghiệp, sự xuống dốc của Mobifone về văn hóa doanh nghiệp, hiệu quả công việc, tinh thần của cán bộ công nhân viên và những quyết định mang tính “phá hoại”, “trục lợi” đang là những điểm đáng nói của Lê Nam Trà trong suốt năm 2015.

1. Xây dựng văn hóa “kim tiền”

Sau khi nhận Quyết định Tổng Giám đốc, Lê Nam Trà đã nhanh chóng trình và được phê duyệt của chính phủ đề án tái cơ cấu Mobifone theo mô hình mới Tổng công ty. Khoác lên mình chiếc áo mới rộng hơn, Lê Nam Trà thoải mái vẽ lên bộ máy mới cồng kềnh với rất nhiều phòng, ban, đơn vị mới với rất nhiều đơn vị chức năng nhiệm vụ trùng lặp. Mobifone đứng trước thay đổi nhân sự chủ chốt lớn chưa từng có trong lịch sử hơn 20 năm phát triển của mình với hàng loạt bổ nhiệm mới, luân chuyển lãnh đạo đơn vị, rất nhiều lãnh đạo thuộc chế độ cũ bị o ép, giáng chức hoặc điều chuyển sang những vị trí mới không còn giá trị. Cơ hội thuộc về những người còn lại, ngay lập tức, làn sóng đầu tư “ghế ngồi” bùng nổ và lan tỏa mạnh mẽ trong Mobifone. Thời điểm đầu năm 2015, không còn ai ở Mobifone quan tâm đến công việc chuyên môn chính, lãnh đạo thì bỏ bê công việc để đi lo lót vị trí, nhân viên thì liên tục cập nhập tình hình các sếp để lựa chọn nguyện vọng về đơn vị mới. “Ghế ngồi” giờ là một món hàng hot, mỗi ghế là một cuộc tranh chấp, đấu giá căng thẳng với giá sàn là 1 triệu đô cho mỗi ghế trưởng đơn vị, lãnh đạo phòng ban và không có giá trần...

Hệ quả của văn hóa “kim tiền” này là 1 bộ máy làm việc cồng kềnh, kém hiệu quả, rất nhiều lãnh đạo bị sắp xếp sai chuyên môn, kinh nghiệm. Tinh thần làm việc của cán bộ công nhân viên mất ổn định, văn hóa doanh nghiệp của Mobifone suốt 20 năm bị phá hủy.

2. Chỉ định thầu tư vấn cho Công ty Chứng khoán Bản Việt của con gái Thủ tướng

Tháng 09 năm 2015, Lê Nam Trà vội vã ký quyết định chỉ định thầu tư vấn xác định giá trị doanh nghiệp, xây dựng phương án cổ phần hóa và IPO cho Công ty Chứng khoán Bản Việt, công ty có Chủ tịch là bà Nguyễn Thanh Phượng, con gái thủ tướng đương nhiệm. Việc chuyển từ Credit Suisse sang chỉ định thầu cho Bản Việt cho thấy rất nhiều sự bất minh. Cha con ông Dũng muốn đẩy nhanh tiến độ cổ phần hóa Mobifone vào đầu năm 2016 thay vì giữa 2016, để đảm bảo hoàn tất việc này trước khi nhiệm kỳ thủ tướng kết thúc vào phiên họp Quốc hội đầu tiên của khóa mới diễn ra vào tháng 6 năm 2016. Việc cổ phần hóa Mobifone được coi là một trong những cú chót của gia đình thủ tướng nếu như ông không đắc cử Tổng Bí Thư khi Đại hội Đảng XII diễn ra. Và với việc con gái Thủ tướng trực tiếp lên phương án cổ phần hóa, có thể thấy mọi lợi ích đều đã rơi vào tay một số người và rời xa lợi ích chung của Mobifone.

3. Gấp gáp mua 95% cổ phần của AVG

Tháng 01 năm 2016, khi thủ tướng Dũng gặp khó trong cuộc chạy đua chức vụ Tổng Bí Thư với ông Trọng, Lê Nam Trà ngay lập tức nhận thực hiện chỉ đạo, gấp rút mua 95% cổ phần của AVG với giá 8.900 tỷ. Câu hỏi đặt ra là Mobifone đã định giá và mua AVG như thế nào, tại sao AVG lại có giá 8.900 tỷ trong khi giá trị của AVG hiện nay, dựa trên tài sản gồm hệ thống mạng lưới như các trạm phát sóng, đầu thu, các phụ kiện trang thiết bị đi kèm, hệ thống vận hành mạng lưới, hệ thống xử lý tín hiệu, thuê bao… ước tính khoảng 1.600-2.000 tỷ đồng, chưa kể khấu hao và lỗ lũy kế lên đến 1.000 tỷ. Hiện tại, AVG vẫn đang tiếp tục lỗ 1 tỷ/ngày. Câu trả lời tưởng như khó mà lại dễ vì chủ tịch Phạm Nhật Vũ của AVG là em trai Phạm Nhật Vượng, Chủ tịch Vin group và là 1 đệ tử thân cận của Thủ tướng.

Trong quá trình định giá AVG, êkip của Lê Nam Trà sử dụng quân xanh để tâng giá lên cao chót vót và hình thức mua bán có rất nhiều sai phạm do quá trình chuẩn bị gấp gáp. Giá trị thực tế của AVG chỉ ở mức tối đa 1.000 tỷ đồng, vậy Mobifone đã mua đắt gần 8.000 tỷ, vậy 8.000 tỷ này đi đâu. Mobifone vẫn là doanh nghiệp 100% vốn nhà nước, 8.000 tỷ này là tài sản quốc gia, trách nhiệm thất thoát này thuộc về ai?


****

Ghi chú của Danlambao: Những thông tin liên quan đến Lê Nam Trà và Công ty Chứng khoán Bản Việt của Nguyễn Thanh Phượng.

Chứng khoán Bản Việt tư vấn cổ phần hóa cho MobiFone

Ông Lê Nam Trà, Chủ tịch MobiFone cho biết, để cổ phần hóa, MobiFone đã ký hợp đồng với Công ty Chứng khoán Bản Việt để tư vấn định giá và chuẩn bị cho IPO.

Trả lời riêng PV về vấn đề tư vấn cố phần hóa, ông Lê Nam Trà, cho biết, trước đó, MobiFone đã làm việc với đơn vị tư vấn trước đây là Credit Suisse - Thuỵ Sỹ để tiếp tục tư vấn cổ phần hóa cho MobiFone. Tuy nhiên, mức phí tư vấn để tiến hành cổ phần hóa quá cao nên việc thương thảo với Credit Suisse đã không thành.

“Sau khi thương thảo với Credit Suisse đã không thành, chúng tôi đã nghiên cứu và lựa chọn Công ty Chứng khoán Bản Việt tư vấn cổ phần hóa MobiFone. Công ty Chứng khoán Bản Việt không phải là lần đầu tiên tham gia tư vấn cố phần hóa MobiFone, từ năm 2006 công ty này đã là đối tác bản địa của Credit Suisse, trong quá trình tiến hành tư vấn cổ phần hóa cho MobiFone” - ông Lê Nam Trà nói.

Công ty Cổ phần Chứng khoán Bản Việt (VCSC) được thành lập năm 2007, là một trong những công ty chứng khoán phát triển nhanh nhất tại Việt Nam. Năm 2014, VCSC tạo được sức bật mạnh mẽ để lần đầu tiên vượt qua ngưỡng mục tiêu 25% đối với tỷ suất lợi nhuận trên vốn chủ sở hữu (ROE), và tiếp tục được công nhận qua hai giải thưởng danh giá từ Finance Asia và từ Euromoney là “Ngân hàng đầu tư tốt nhất Việt Nam”.

Bộ trưởng Bộ TT&TT cho biết, từ năm 2005 Thủ tướng Chính phủ đã yêu cầu phải tiến hành cổ phần hóa MobiFone. Sau đó, Bộ Tài chính đã chi 20 tỷ đồng cho việc cổ phần hóa MobiFone.

"Để tiến hành cổ phần hóa MobiFone, chúng ta đã phải thuê nhà tư vấn của Thụy Sỹ là Credit Suisse. Nhà tư vấn này đã tư vấn cho Việt Nam tiến hành cổ phần hóa một số ngân hàng. Lúc đó, Bộ Tài chính đã cấp 20 tỷ đồng đề đầu tư cho các hoạt động tiến hành cổ phần hóa MobiFone. Công ty tư vấn đã xây dựng được 5 phương án đánh giá giá trị của MobiFone lúc đó. Tuy nhiên, sau đó việc cổ phần hóa MobiFone bị dừng lại" - Bộ trưởng Nguyễn Bắc Son nói.

Tại thời điểm năm 2006, khi Chính phủ công bố sẽ cổ phần hóa MobiFone thì đã có 9 tập đoàn tài chính, ngân hàng nước ngoài đó là Credit Suisse (Thuỵ Sỹ), Deutsche Bank (Đức), Goldman Sachs (Mỹ), Morgan Stanley (Mỹ), Rothschild (Đức) và UBS (Mỹ)... nộp hồ sơ thầu tư vấn về cổ phần hoá cho MobiFone. Nhà thầu tư vấn sẽ cùng với MobiFone định giá tài sản, lựa chọn đối tác chiến lược cũng như các bước tiến hành cổ phần hoá của mạng di động này và Credit Suisse là đơn vị trúng thầu. Một nguồn tin không chính thức tại thời điểm đó cho hay Credit Suisse đã định giá MobiFone khoảng 2 tỷ USD. Tuy nhiên, thông tin này không được các đơn vị có thẩm quyền xác nhận.

Mới đây, ông Nirukt Sapru, Tổng giám đốc Ngân hàng TNHH MTV Standard Chartered trong buổi làm việc với Bộ TT&TT về vấn đề cổ phần hóa MobiFone đã chia sẻ: "Nhiều khách hàng quốc tế đã hỏi chúng tôi về cơ hội đầu tư khi MobiFone cổ phần hóa. Vì vậy, chúng tôi quan tâm tìm hiểu thông tin về vấn đề này để hỗ trợ khách hàng muốn tìm hiểu đầu tư.

Tuy nhiên, các nhà đầu tư nước ngoài quan ngại vì khi cổ phần hóa MobiFone thì nhà nước vẫn nắm cổ phần chi phối. Chúng tôi tin rằng để thu lợi tốt nhất cho quá trình cổ phần hóa MobiFone, Chính phủ phải có tuyên bố rõ ràng về chính sách và đưa ra trước thời điểm tư nhân hóa doanh nghiệp này".

Bình luận về vấn đề cổ phần hóa MobiFone, ông Mai Liêm Trực, nguyên Thứ trưởng Bộ BCVT (nay là Bộ TT&TT) cho biết: “Thị trường viễn thông của chúng ta cạnh tranh và người dân được nhờ. Thế nhưng, về nguyên tắc mà nói thì một chủ sở hữu không nên tổ chức các đơn vị cạnh tranh trong một chủ sở hữu. Nói nôm na là cạnh tranh của Việt Nam như ông bố cho 3 con ra ở riêng. Thậm chí, 3 đứa con ra ở riêng nếu hoàn toàn tự chủ về tài chính thì khác, bố không can thiệp vào tài sản của con nếu cạnh tranh. Đằng này ông bố của chúng ta lại vẫn can thiệp, vẫn làm chủ khối tài sản, vẫn là chủ sở hữu của cả 3 đứa con, vì vậy thị trường chỉ có doanh nghiệp Nhà nước, 1 chủ sở hữu nên phải nói là chưa hoàn chỉnh, cạnh tranh chưa hoàn chỉnh”.

“Thị trường viễn thông Việt Nam tuy phát triển tốt, nhưng vẫn có những trì trệ nhất định, vẫn có những cái chưa được minh bạch và có những cái chưa được phát huy tối đa. Trong khi đó chúng ta cần phát huy tối đa nguồn lực của xã hội để đầu tư như nguồn lực tài chính lẫn nguồn lực trí tuệ. Cho nên trong quá trình phát triển và trong Luật Viễn thông ghi rõ khuyến khích các thành phần tham gia vào lĩnh vực viễn thông, Internet, nhưng cho đến nay chưa triển khai được bao nhiêu.

Thế nhưng, nếu để các công ty vốn ít, năng lực không có mà tham gia vào thị trường thì cũng rất khó cạnh tranh. Cho nên phải là những công ty mạnh, mà muốn có những công ty mạnh tham gia vào thị trường thì cách tốt nhất là cổ phần hóa những doanh nghiệp nhà nước hiện có. Cũng chính vì vậy mà từ năm 2006 đã có đề án cổ phần hóa MobiFone, nằm trong đề án tái cơ cấu hoàn thiện. Đấy là một chủ trương hoàn toàn đúng.

Tôi cho rằng việc cổ phần hóa MobiFone phải quyết liệt để trong vòng 2 năm, MobiFone hoàn chỉnh như một công ty cổ phần, tôi cho cái đấy sẽ rất lợi cho thị trường viễn thông, nâng cao hiệu quả đầu tư, tận dụng hết nguồn lực và trí tuệ của nhà nước và xã hội”, ông Mai Liêm Trực khẳng định.





*

Công ty con gái Thủ tướng tư vấn cho MobiFone

Công ty do bà Nguyễn Thanh Phượng, con gái Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng điều hành, đã có được hợp đồng để tư vấn cho hãng điện thoại di động mà ông Dũng yêu cầu phải cổ phần hóa, theo tin từ các trang tin ở Việt Nam.

Công ty Chứng khoán Bản Việt sẽ tư vấn định giá và chuẩn bị cho phát hành cổ phiếu của Công ty Thông tin Di động Việt Nam MobiFone, theo Người Lao Động.

Trang tin này cũng viết thêm:

"Công ty Cổ phần Chứng khoán Bản Việt (VCSC) được thành lập năm 2007, là một trong những công ty chứng khoán phát triển nhanh nhất tại Việt Nam.

"Năm 2014, tỷ suất lợi nhuận trên vốn chủ sở hữu (ROE) của công ty đạt 25% vượt mốc mục tiêu đề ra, và tiếp tục được công nhận qua hai giải thưởng danh giá từ Finance Asia và từ Euromoney là "Ngân hàng đầu tư tốt nhất Việt Nam."

"Về việc cổ phần hóa Mobifone, Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Nguyễn Bắc Son cho biết từ năm 2005, Thủ tướng Chính phủ đã yêu cầu phải tiến hành cổ phần hóa Mobifone."
20 tỷ đồng chuẩn bị

MobiFone được cho là đã chọn Công ty Chứng khoán Bản Việt sau khi Credit Suisse đòi giá quá cao.

Trang ICTnews dẫn lời ông Lê Nam Trà, Chủ tịch MobiFone, nói trong phỏng vấn riêng với trang này:

"Sau khi thương thảo với Credit Suisse đã không thành, chúng tôi đã nghiên cứu và lựa chọn Công ty Chứng khoán Bản Việt tư vấn cổ phần hóa MobiFone.

"Công ty Chứng khoán Bản Việt không phải là lần đầu tiên tham gia tư vấn cố phần hóa MobiFone, công ty này đã là đối tác bản địa của Credit Suisse, trong quá trình tiến hành tư vấn cổ phần hóa cho MobiFone.” 

ICTnews cũng dẫn lời Bộ trưởng Thông tin và Truyền thông Nguyễn Bắc Son nói:

"Để tiến hành cổ phần hóa MobiFone, chúng ta đã phải thuê nhà tư vấn của Thụy Sỹ là Credit Suisse.

"Nhà tư vấn này đã tư vấn cho Việt Nam tiến hành cổ phần hóa một số ngân hàng. Lúc đó, Bộ Tài chính đã cấp 20 tỷ đồng đề đầu tư cho các hoạt động tiến hành cổ phần hóa MobiFone.

"Công ty tư vấn đã xây dựng được 5 phương án đánh giá giá trị của MobiFone lúc đó. Tuy nhiên, sau đó việc cổ phần hóa MobiFone bị dừng lại."

ICTnews nói theo các nguồn tin không chính thức và không được các cơ quan có thẩm quyền xác nhận, MobiFone được định giá khoảng hai tỷ đô la vào thời điểm Chính phủ Việt Nam tuyên bố sẽ cổ phần hóa công ty này hồi năm 2006.

Theo thông tin từ trang web của Công ty Chứng khoán Bản Việt, con gái Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, bà Nguyễn Thanh Phượng, là Chủ tịch Hội đồng Quản trị công ty này.

Con rể ông, Nguyễn Bảo Hoàng (Henry), là thành viên Hội đồng Quản trị.

Những gì sẽ tới sau Đai hội 12?

Trần Quang Thành (Danlambao) - "Điều chắc chắn là tuy Nguyễn Phú Trọng không muốn dân chủ nhưng ông bắt buộc phải mở cửa dân chủ vì ông không có chọn lựa nào khác. Như vậy ông Trọng sẽ bị bắt buộc phải làm một điều mà ông vừa không biết làm vừa không muốn làm. Ông sẽ thất bại và kéo theo sự sụp đổ của chế độ." - Nguyễn Gia Kiểng

LGT: Ngày 28/01/2016, Đại hội 12 của ĐCSVN đã kết thúc. Vấn đề nóng bỏng nhất trong đại hội này là cuộc tranh giành quyền lực giữa hai phe Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng. Cuộc đụng độ tuy gay go đến giờ chót nhưng cuối cùng đã kết thúc khá êm thấm. Nguyễn Phú Trong tuy không toàn thắng nhưng Nguyễn Tấn Dũng đã thua to, sự nghiệp chính trị của Nguyễn Tấn Dũng kể như chấm dứt. Trên báo chí lề trái nhiều bình luận cho rằng dù Nguyễn Phú Trọng hay Nguyễn Tấn Dũng thắng tình hình Việt Nam cũng chẳng có gì thay đổi. Nhưng có thực thế không, hay đại hội này mở ra một giai đoạn mới đối với chế độ cộng sản?

Từ Paris, ông Nguyễn Gia Kiểng, thường trực ban lãnh đạo Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, đã có cuộc trao đổi sau đây với nhà báo Trần Quang Thành.

Mời quí vị cùng nghe



Trần Quang Thành: Xin chào ông Nguyễn Gia Kiểng.

Nguyễn Gia Kiểng: Xin chào ông Trần Quang Thành.

TQT: Thưa ông Nguyễn Gia Kiểng, Đại hội 12 của Đảng Cộng sản Việt Nam đã kết thúc. Theo đánh giá của ông những nét đậm nào đáng quan tâm về đại hội này?

NGK: Theo tôi đại hội này là đại hội gây nhiều tranh chấp và xung đột quyền lực nhất trong lịch sử Đảng Cộng Sản. Vấn đề nóng nhất, vấn đề trọng tâm của đại hội này, là vị thế và tương lai của ông Nguyễn Tấn Dũng. Tham vọng của ông Dũng là nắm lấy chức tổng bí thư đảng kiêm chủ tịch nước, nghĩa là nắm toàn quyền, hay là ít nhất là nắm được chức tổng bí thư với quyền lực áp đảo lên chủ tịch nước và chính quyền. Thế của ông ấy là hoặc thắng lớn hoặc thua to. Vào giờ này chúng ta có thể nói ông đã thua to. Sự nghiệp chính trị của ông kể như chấm dứt.

TQT: Nửa năm trước đây ông Nguyễn Tấn Dũng còn có thế mạnh, có thể nói là rất mạnh. Ông ta nắm được công an, quân đội, đa số trong trung ương và ông đã khuynh đảo rất nhiều người, ông đã từng thắng được một keo là không bị kỷ luật. Thế nhưng mà bây giờ tự nhiên ông bị chững lại và bị thất bại. Tại sao lại như vậy thưa ông?

NGK: Đúng là thế lực của ông Dũng đã suy giảm nhiều và đã suy giảm một cách nhanh chóng. Tôi nghĩ có ba lý do chính:

Lý do thứ nhất là thành tích điều hành chính quyền của ông Dũng quá bi thảm. Việt Nam hiện nay gần như đã vỡ nợ. Người ta nói thường nói "nợ như chúa chổm", nhưng tôi nghĩ nợ công của Việt Nam hiện nay còn hơn cả chúa chổm. Nó không phải là 65% GDP như chính phủ nói, nó cũng không phải là 100% như một số chuyên gia thẩm định. Theo tôi nó phải ở mức 200%. Và đe dọa trước mắt là Việt Nam có thể không còn vay được nợ để trả nợ và phải tuyên bố không còn khả năng hoàn trả, nghĩa là nhìn nhận mình khánh tận, mình phá sản. Điều này cho tới nay có vẻ ông Dũng đã giấu được ban lãnh đạo và dư luận. Thế nhưng mà bây giờ ông ta không thể che đậy được nữa bởi vì nó đã trở thành quá lộ liễu. Mọi người đều biết khả năng trả nợ càng ngày càng yếu đi, áp lực càng ngày càng mạnh lên và không thể giấu được nữa. Cho nên trước một thực trạng như vậy ông Dũng không còn lý do gì để tiếp tục cầm quyền. Cách quản lý của ông Dũng cũng quá bê bối, thí dụ như công trình đường sắt Cát Linh – Hà Đông. Tôi chỉ nói một thí dụ thôi nhưng nói chung là không có gì coi được cả. Ngay cả các chương trình y tế tối cần thiết cho sức khỏe nhân dân cũng bị bỏ dở. Trong cương lĩnh của đại hội 12 có một điều ít người để ý: họ nói rằng phải tập trung cố gắng để hoàn tất các công trình ý tế ở "tuyến trung ương". Tuyến trung ương có nghĩa là một vài thành phố lớn như Hà Nội, Sài Gòn, Đà Nẵng mà thôi. Còn các công trình xây dựng bệnh viện ở các cấp tỉnh, thành phố nhỏ, huyện bị hủy bỏ dở đang. Trước tình trạng bi đát như thế, những người từ trước vẫn từng ủng hộ ông Dũng cũng không thể ủng hộ ông được nữa. Thêm vào đó là sự lệ thuộc Trung Quốc. Các công ty Trung Quốc được giao tất cả các công trình lớn và họ thi công rất bê bối. Cho đến nay chính quyền cũng không hề truy tố họ. Lại có những khu gần như là của riêng người Trung Quốc như ở Vũng Áng. Rồi đạo đức suy đồi, môi trường bị hủy hoại, công an thì giả làm côn đồ để hành hung những người dân chủ. Có thể nói thành tích của ông Dũng bi thảm quá, phải nói nó rất kinh khủng. 

Phải nói là tôi rất ngạc nhiên và hơi phiền lòng khi thấy những người tự coi mình là dân chủ mà lại ủng hộ ông Dũng. Hình như họ không nhìn thấy vấn đề.

Lý do thứ hai là phe ông Trọng đã hành động rất có lớp lang, nếu ta nhìn cách họ làm. Trước khi thảo luận xem nên bầu ai vào chức vụ lãnh đạo -nếu như thế thì ông Dũng đã may mắn rồi- họ đã đề nghị nên thảo luận về những tiêu chuẩn để chọn lựa các cấp lãnh đạo. Đây là một đề nghị không ai có thể từ chối được vì rất đúng. Nhung những tiêu chuẩn đề ra -như là không tham nhũng, không thiên vị gia đình, không câu kết với các nhóm lợi ích- thì lại gần như vẽ ra một chân dung một người lãnh đạo không thể chấp nhận được. Và chân dung đó không ai khác là ông Nguyễn Tấn Dũng.

Lý do thứ ba là Trung Quốc không thể ủng hộ ông Dũng dù họ rất muốn vì họ không thể có một người đồng minh nào lý tưởng hơn ông Dũng. Nhưng hiện nay họ đang thực hiện một chính sách chống tham nhũng và nhân danh chiến dịch chống tham nhũng đó họ đã thanh trừng rất nhiều cấp lãnh đạo rất cao như Chu Vĩnh Khang. Cho nên cuộc đấu đá ở Trung Quốc rất dữ dội và trong tình huống đó Tập Cận Bình không thể cống hiến cho các đối thủ của ông một lý do để nói rằng chống tham nhũng chỉ là một lý cớ, bởi vì ông ta đã có thể ủng hộ một người mà ai cũng biết là tham nhũng như Nguyễn Tấn Dũng. 

Còn nhiều lý do khác như xích mích cá nhân, như có thể ông Dũng có những tập tính mà ngay cả những người gần gũi ông cũng không chịu được. Thế nhưng ba lý do tôi vừa kể rất đủ để khiến Nguyễn Tấn Dũng bị loại bỏ.

TQT: Ông Nguyễn Phú Trọng đã tái cử chức Tổng bí thư. Quyền lực đã gia tăng, liệu chế độ có khép lại sự cứng rắn hơn thưa ông? Và những người dân chủ trông đợi gì vào việc ông Nguyễn Phú Trọng được tái đắc cử?

NGK: Theo tôi những người lo âu rằng đàn áp sẽ thô bạo hơn, chế độ sẽ cứng rắn hơn trước là không đúng mặc dầu có một sự kiện đó là một ông tướng công an với thành tích chống dân chủ thô bạo như là ông Trần Đại Quang lên làm chủ tịch nước là một chỉ dấu đáng lo ngại. Thế nhưng tôi nghĩ chế độ sẽ không khép lại, không cứng rắn hơn trước, sự đàn áp dân chủ sẽ dịu đi nhiều, trong mọi trường hợp nó không thể thô bạo hơn trước. Lý do đơn giản không có ai chống dân chủ thô bạo hơn ông Dũng. Ông Trọng chắc chắn không phải là người cấp tiến cởi mở. Ông ấy không phải là một người muốn dân chủ. Ông ấy là một người giáo điều và thủ cựu. Ông đã từng nói hiến pháp là để thể chế hóa cương lĩnh của Đảng; hoặc là những người muốn phi chính trị hóa quân đội và công an là không có đạo đức. Ông ấy có những quan điểm khác với người bình thường. Nhưng vấn đề là ông Trọng không thể làm những điều ông ấy muốn làm và sẽ phải làm điều mà ông ấy hoàn toàn không muốn làm nghĩa là mở rộng những quyền về tự do và hội nhập vào thế giới dân chủ. Chúng ta cũng có thể để ý một điều là dù sao niềm tin thủ cựu của Nguyễn Phú Trọng cũng không vững vàng như người ta tưởng. Gần đây ông tỏ ra rằng niềm tin đó đã bị lung lạc khi ông nói chủ nghĩa xã hội 100 năm nữa cũng chưa chắc đã có được. Chúng ta có thể chắc chắn rằng Nguyễn Phú Trọng không muốn nhìn một sự thực là thế giới đang chuyển hóa một cách không thể đảo ngược được về dân chủ và một làn sóng dân chủ mới – làn sóng dân chủ thứ tư trong lịch sử thế giới - đang trào dâng và quét sạch đi những chế độ độc tài còn lại. Ông ta không muốn nhìn sự thực đó. Nhưng một đặc tính của sự thực là nó rất có sức mạnh, nó có sức mạnh để mở mắt cả những người muốn nhắm mắt lại để không nhìn thấy nó. Sự thực bao giờ cuối cùng cũng phải thấy, tôi nghĩ rằng Nguyễn Phú Trọng sẽ không làm gì được.

TQT: Hình như là ông rất tin tưởng vào áp lực của quốc tế vào ông Nguyễn Phú Trọng và ban lãnh đạo mới của Đảng Cộng sản hiện nay. Do áp lực quốc tế họ sẽ phải thay đổi. Họ sẽ phải dân chủ hơn, phải tốt hơn. Nhưng tôi thấy các nước dân chủ như Mỹ, Nhật, châu Âu họ luôn luôn quan tâm trước hết đến quyền lợi của họ, trước hết là quyền lợi kinh tế. Ngay cả nếu một nước cộng sản đàn áp dã man phong trào dân chủ họ cũng không làm gì ngoài một bản tuyên bố. Họ có thể làm gì được nếu ông Nguyễn Phú Trọng cũng làm như vậy, thưa ông?

NGK: Tôi nghĩ chế độ cộng sản Việt Nam sẽ không thể bất chấp thế giới được đâu. Việt Nam là một trong những nước lệ thuộc vào ngoại thương nhiều nhất. Ở trong kinh tế người ta có một chỉ số để đo lường mức độ lệ thuộc nước ngoài, lệ thuộc bối cảnh quốc tế về mặt kinh tế. Đó là sự so sánh giữa tổng số ngoại thương -tức là tổng số xuất nhập khẩu- so với tổng sản lượng quốc gia, hay GDP. Bình thường ở một quốc gia lành mạnh chỉ số này ở mức 50%. Có nghĩa là tổng số ngoại thương bằng ½ tổng sản lượng quốc gia. Nhưng ở Việt Nam con số này là 200%. Việt Nam không có chủ quyền về mặt kinh tế. Không những chỉ lệ thuộc vào thị trường thế giới, không làm chủ được những biến chuyển của thế giới, Việt Nam còn lệ thuộc rất nặng nề vào nước ngoài để có vốn, để thu hút vốn đầu tư. Và gần đây để vay tiền trả nợ các món nợ công. Việt Nam không thể bất chấp dư luận thế giới, không thể bất chấp lương tâm thế giới được. Trước đây Việt Nam còn có thể dựa vào Trung Quốc, nhưng bây giờ Trung Quốc cũng rất khốn đốn, không thể là chỗ dựa cho chế độ cộng sản Việt Nam được. Nhiều người thường nói với tôi là Hoa Kỳ và các nước dân chủ không làm gì cả ngay cả khi cộng sản Việt Nam đàn áp những người dân chủ cùng lắm họ cũng chỉ đưa ra một vài bản tuyên bố chính thức lên án những hành động về mặt nguyên tắc. Nói như vậy là đúng. Nhưng mà đừng quên một điều là Việt Nam đang ở trong tình trạng sắp vỡ nợ và rất cần được giúp đỡ. Điều họ sợ nhất là Hoa Kỳ và các nước dân chủ sẽ "không làm gì". Họ cần Hoa Kỳ, Nhật Bản và các nước dân chủ "làm gì", nghĩa giúp đỡ họ. Chúng ta thường nói rằng nếu chế độ cộng sản đàn áp dân chủ một cách dã man thì các nước dân chủ lớn trên thế giới không làm gì. Điều đó đúng. Nhưng mà chế độ cộng sản Việt Nam sẽ không dám làm vì họ đang cần được giúp đỡ.

TQT: Đai hội lần thứ 12 của Đảng Cộng sản Việt Nam đã khép lại. Một thời kỳ mới mà trước mắt là 5 năm. Trong đường hướng của đại hội này họ vẫn kiên định chủ nghĩa Mác – Lê-nin, kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Vậy tiền đồ Việt Nam sẽ đi về đâu. Nó có đi theo chủ nghĩa giáo điều hay nó sẽ mở ra một triển vọng mới thưa ông?

NGK: Tương lai như thế nào mỗi người đều có quyền dự đoán. Tôi chỉ muốn nói lên niềm tin chắc chắn của tôi dựa vào những gì đã xảy ra và đang xảy ra. Điều chắc chắn là tuy Nguyễn Phú Trọng không muốn dân chủ nhưng ông bắt buộc phải mở cửa dân chủ vì, như tôi vừa trình bày, ông không có một chọn lựa nào khác. Như vậy ông Trọng sẽ bị bắt buộc phải làm một điều mà ông vừa không biết làm vừa không muốn làm. Cho nên ông sẽ thất bại và kéo theo sự sụp đổ của chế độ. Vào giờ này tôi nghĩ trừ khi có một sự tỉnh ngộ khó hình dung ở nơi ông Nguyễn Phú Trọng thì ông ta sẽ đi vào lịch sử như thế.

TQT: Cách đây 1 tháng trong một cuộc hội luận ông khẳng định là nguy cơ sụp đổ là không thể tránh khỏi đối với Đảng Cộng sản Việt Nam. Ông cũng đưa ra một dự báo là có thể đại hội 12 là đại hội cuối cùng của Đảng Cộng sản Việt Nam. Đến giờ phút này ông nghĩ rằng dự báo đó, suy nghĩ đó nó còn tiếp tục không hay là ông có suy nghĩ khác?

NGK: Tôi nghĩ nó vẫn còn nguyên vẹn. Không những thế tôi nghĩ rằng đảng cộng sản và chế độ cộng sản sẽ trải qua một giai đoạn cực kỳ khó khăn.

Thứ nhất chúng ta đừng nên quên là ông Nguyễn Tấn Dũng đã làm thủ tướng trong vòng 10 năm qua với quyền lực áp đảo hơn cả ông tổng bí thư. Trước đó trong vòng 9 năm ông đã từng làm phó thủ tướng thường trực cho một ông thủ tướng rất mờ nhạt là ông Phan Văn Khải. Quyền lực của ông Dũng trong thời gian đó có thể còn lớn hơn cả ông Phan Văn Khải. Thời gian cầm quyền của Nguyễn Tấn Dũng rất lâu và bộ máy chính quyền là hoàn toàn do ông chi phối. Bây giờ ông Dũng ra đi, chắc chắn sẽ có những xáo trộn nhân sự rất lớn, bởi vì người ta cần đào thải một số tay chân của ông Dũng. Nhưng lý do chính là ông Nguyễn Tấn Dũng là một người rất tham nhũng và gần như tuyệt đại đa số những chức vụ ở một tầm quan trọng nào đó đều phải mua để có chứ không phải do kinh nghiệm và khả năng cho nên chính phủ mới sắp tới đây sẽ càng có lý do để thay đổi họ. Sẽ có một cuộc xào xáo lớn, gần như là một cuộc đảo chính.

Lý do thứ hai là là đảng cộng sản cùng với đại hội 12 sẽ bắt đầu một giai đoạn rất là mới. Họ sẽ phải thử nghiệm lần đầu tiên một điều họ thường hay nói tới nhưng mà họ không nghĩ tới một cách nghiêm chỉnh và cũng không hiểu rõ những hậu quả, đó là một mức độ nào đó của cái gọi là "dân chủ trong nội bộ đảng". Từ trước đến nay không phải là như thế. Luôn luôn có những người có tiếng nói áp đảo. Đến gần đây với sự suy yếu đi của ông Dũng mới xuất hiện những cuộc tranh cãi và xung đột cá nhân, nhưng dù sao chính quyền vẫn nằm trong tay ông Dũng. Chúng ta phải hiểu việc bị bắt buộc phải thực hiện một mức độ nào đó "dân chủ trong nội bộ đảng" sẽ có một ảnh hưởng lớn. Bởi vì bản chất các đảng cộng sản là bản chất của những tổ chức khủng bố. Khi chưa có chính quyền thì họ hành động như một tổ chức khủng bố phá hoại, và khi có chính quyền họ áp đặt một chính sách khủng bố nhà nước. Muốn duy trì một chế độ độc tài khe khắt gần như khủng bố đó đối với xã hội thì họ phải có trước hết một kỷ luật thép, nghĩa là một mức độ độc tài lớn hơn, ở trong nội bộ.

Cho đến nay đảng cộng sản đã vượt qua được nhiều thử thách, đã giành được chính quyền -họ nói là đã "cướp" được chính quyền- và tồn tại đến ngày hôm nay bởi vì họ luôn luôn có nhóm cầm quyền, một nhóm có toàn quyền thanh trừng bất cứ ai trong đảng. Nhóm này giữ trật tự trong đảng. Trước đây nhóm cầm quyền đó do ông Hồ Chí Minh, ông Trường Chinh, ông Võ Nguyên Giáp, sau đó là cặp bài trùng Lê Duẩn - Lê Đức Thọ, gần đây đến lượt hai ông Lê Đức Anh và Đỗ Mười. Nhưng dần dần cái đảng cầm quyền trong đảng yếu đi bởi vì khi ông Lê Đức Anh và ông Đỗ Mười hạ bệ ông Lê Khả Phiêu thì họ cũng phải trả giá, đó là thôi làm cố vấn để có thể trực tiếp can thiệp vào công việc của đảng và chính quyền và sau đó họ phải chấp nhận một giai đoạn lửng lơ với ông Nông Đức Mạnh. Trong đại hội 11 ông Đỗ Mười dần dần mờ nhạt đi nhưng ông Lê Đức Anh còn đó. Ông Lê Đức Anh đã cố gắng để áp đặt ông Nguyễn Tấn Dũng vào chức vụ tổng bí thư mà không được. Tới đại hội 12 này ông ấy lại một lần nữa vận động để cho ông Nguyễn Tấn Dũng làm tổng bí thư kiêm chủ tịch nước, nhưng lần này lại không được nữa. Có thể nói đại hội 12 đã chính thức chấm dứt giai đoạn Lê Đức Anh, chính thức chấm dứt giai đoạn có sự hiện diện của một đảng cầm quyền trong đảng. Và đảng cộng sản sẽ phải thử nghiệm một phương pháp làm việc mới là thảo luận để cố gắng đi đến đồng ý với nhau trong những quyết định chung, một điều mà họ không thể làm. Cho nên tôi nghĩ là sự sụp đổ của đảng cộng sản là chắc chắn. 

Xin cảm ơn ông đã nhắc lại là tôi đã nói đại hội này có thể là đại hội cuối cùng của Đảng Cộng Sản. Tôi nghĩ rằng giờ đây niềm tin đó còn vững vàng hơn cách đây một tháng sau những gì vừa xảy ra.

TQT: Xin cảm ơn ông Nguyễn Gia Kiểng



Trần Quang Thành
danlambaovn.blogspot.com

Dân bỏ tiền làm đường, chính quyền ngồi 'rung đùi' lập hồ sơ khống rút tiền ngân sách

Đăng HòaMột con đường bằng bê-tông với chiều dài hơn 1km do chính người dân tự huy động nhân công và đóng góp tiền để mua vật tư xây dựng. Thế nhưng sau khi hoàn thành, chính quyền địa phương lại cấu kết với nhà thầu lập khống hồ sơ thi công để rút tiền ngân sách của tỉnh và huyện hàng trăm triệu đồng để chia nhau.

Bức xúc khi bao nhiêu tiền của và công sức của người dân bị người khác lợi dụng, hàng trăm hộ dân tại ấp Phú Ngọc (xã Phú Trung, huyện Tân Phú, Đồng Nai) đã gửi đơn đến cơ quan chức năng để yêu cầu làm rõ về nguồn tiền ngân sách mà tỉnh đã chi để làm con đường Đá Trắng nối từ QL20 vào địa bàn ấp. 

Theo một số người dân tại ấp Phú Ngọc, vào khoảng thời gian từ năm 2005, con đường nhỏ vào ấp nằm thoai thoải trên triền dốc đất đỏ, nắng bụi mưa lầy khiến người dân đi lại hết sức khó khăn. 

Sau nhiều lần họp bàn, ấp đã quyết định quyên góp tiền để mua vật tư, đồng thời huy động nguồn nhân công tại chỗ để xây dựng con đường bằng bê-tông với tổng chiều dài khoảng 1.200m. 

Ban đầu nguồn kinh phí hạn hẹp nên người dân chỉ làm khoảng 200m đoạn tiếp giáp QL20, với thảm bê-tông dày 15cm, rộng 3m. 

Tiếp tục huy động nguồn đóng góp năm 2008, đường Đá Trắng được làm một nửa với chiều rộng 1,5m kéo dài đến cuối ấp. 

Đến cuối năm 2009 - đầu năm 2010, nửa còn lại cũng được thi công hoàn thiện. 

Tất cả kinh phí đều từ người dân tự nguyện đóng góp và huy động nguồn nhân lực tại chỗ thi công. 

Con đường hoàn thiện đã cải tạo bộ mặt nông thôn mới của vùng đất đồi núi xa xôi, giúp người dân đi lại thuận tiện. Thế nhưng có một nghịch lý là trong khi người dân ấp Phú Ngọc tự bỏ công sức và tiền của ra làm đường, thì chính quyền địa phương xã Phú Trung sau đó lại lập hồ sơ thi công để được thanh toán tiền từ nguồn ngân sách Nhà nước. 

Cụ thể vào ngày 30.9.2010, UBND xã Phú Trung ra quyết định thành lập Ban quản lý công trình đường Đá Trắng, do ông Bùi Ngọc Sơn - Chủ tịch xã làm Trưởng ban. 

Theo đó, Ban quản lý gồm 7 thành viên, có nhiệm vụ “Làm chủ đầu tư dự án, sử dụng nguồn huy động vốn góp của nhân dân để đầu tư cơ sở hạ tầng”; “Tổ chức theo dõi thi công đảm bảo đúng thiết kế, tiến độ và dự toán được duyệt”; “Quản lý vật tư, tài sản, tiền vốn đầu tư cho công trình, đôn đốc giải phóng mặt bằng”… Mặc dù thực tế tại thời điểm này đường Đá Trắng đã hoàn thành và đưa vào sử dụng được gần một năm. 

Cùng với việc bổ sung một số thủ tục khác, chính quyền xã Phú Trung sau đó đã làm hồ sơ quyết toán xây dựng đường Đá Trắng và được thanh toán số tiền hơn 300 triệu đồng từ nguồn ngân sách xây dựng nông thôn mới của huyện Tân Phú và tỉnh Đồng Nai. 

Sau khi vụ việc vỡ lỡ, cơ quan thanh tra huyện Tân Phú đã vào cuộc và phát hiện toàn bộ hồ sơ quyết toán công trình này đều được chính quyền xã lập khống. 

Theo kết luận thanh tra ngày 6.1.2016, trước đó UBND xã này cũng đã lập các hồ sơ thủ tục và ký hợp đồng lập báo cáo KTKT với Công ty TNHH tư vấn giao thông, Hợp đồng thi công với xây dựng với Cty TNHH Thành Hưng Phúc, Hợp đồng giám sát thi công với Cty TNHH tư vấn xây dựng Hưng Lộc, nhưng thực tế không khảo sát, không thi công vì công trình đã được nhân dân đóng góp làm xong từ đầu năm 2010. 

Giải thích về vấn đề này, ông Bùi Ngọc Sơn, nguyên Chủ tịch xã Phú Trung, nay là Bí thư xã Phú Trung đã thừa nhận việc lập hồ sơ quyết toán công trình nêu trên để rút tiền ngân sách. 

Tuy nhiên, ông Sơn cho rằng đó chỉ là sai quy trình và khẳng định cán bộ xã không hề tư túi trong việc thanh quyết toán này. 

Cũng theo ông Sơn, sau khi rút được số tiền trên, xã đã thanh toán một phần tiền vật tư còn nợ của đường Đá Trắng, phần còn lại gần 200 triệu đồng thanh toán cho Cty TNHH Thành Hưng Phúc là đơn vị thi công 2 con đường khác trên địa bàn xã là đường liên ấp Phú Yên - Phú Thắng và đường ấp Phú Yên. 

Mặc dù ông Bùi Ngọc Sơn luôn khẳng định cán bộ xã không tư túi, song người dân ấp Phú Ngọc vẫn rất bức xúc vì sự không minh bạch của chính quyền địa phương xã. Không thể lấy một con đường do dân tự bỏ tiền bạc và công sức ra thi công rồi lập hồ sơ thanh toán để rút tiền ngân sách cho UBND xã lấy tiền chi cho mục đích riêng.


Tàu khựa xâm lược từ từ...

... Hàng ngàn lao động phổ thông nước ngoài vào làm việc tại các công trình xây dựng, nhất là các dự án do Trung Quốc trúng thầu như Nhà máy nhiệt điện Quảng Ninh, Hải Phòng, Cà Mau, Xi măng Ninh Bình, Tây Ninh, bauxite Lâm Đồng... Ngoài giờ làm việc, đàn ông Trung Quốc cũng chẳng ngại gì mà không tìm vợ Việt Nam khi có cơ hội, thế là gia đình Hoa - Việt ngày càng nhiều, người Trung Quốc cắm rễ trên đất Việt Nam với tư cách là chàng rể. Lấy vợ, sinh con rồi cất nhà, sinh sống ở Việt Nam. Từ lao động bất hợp pháp thành công dân hợp pháp...

*

Người Trung Quốc lập xóm, lập phố và sẽ lập gì nữa?

Lê Chân Nhân (Dân trí) - Tại phiên thảo luận về Dự án Luật nhập cảnh, xuất cảnh và cư trú của người nước ngoài tại Việt Nam chiều 28.11, các đại biểu Quốc hội nêu lên một vấn đề rất đáng lo ngại, lao động nước ngoài, đông nhất là từ Trung Quốc, nhập cư vào Việt Nam, đang “lập xóm, lập phố ở một vài địa phương”. 

Theo đại biểu Trần Ngọc Vinh, có hàng ngàn lao động phổ thông nước ngoài vào làm việc tại các công trình xây dựng, nhất là các dự án do Trung Quốc trúng thầu như Nhà máy nhiệt điện Quảng Ninh, Hải Phòng, Cà Mau, Xi măng Ninh Bình, Tây Ninh, bauxite Lâm Đồng... 

Nói là lao động nước ngoài chung chung, nhưng ai cũng biết chủ yếu là người Trung Quốc. Họ có mặt từ các tỉnh biên giới phía Bắc vào đến Cà Mau, lên tận Tây Nguyên, rải dài các tỉnh duyên hải miền Trung, các tỉnh Đông Nam Bộ. Có những nơi, họ sống theo xóm, theo phố. Dân mình cũng lập phố đưa biển hiệu như phố Tàu. Mới đây, báo chí đưa tin phố Tàu ở Bình Dương là một ví dụ. 

Người Trung Quốc sang Việt Nam bằng con đường du lịch, rồi ở lại làm việc cho các công trình của nhà thầu Trung Quốc. Số lao động được cấp phép và không được cấp phép khó nắm được hết. Chỉ riêng ở khu kinh tế Vũng Áng, chỉ có 1.100 người nước ngoài được cấp phép lao động, nhưng tại đây có đến 2.600 lao động nước ngoài, trong đó lao động Trung Quốc là 1.526 người. 

Các nhà thầu Trung Quốc nhận thầu tại Việt Nam, họ tìm cách đưa người của họ sang để “tranh” việc làm. Lao động phổ thông trong nước thất nghiệp ngày càng cao, nhưng kiếm một chỗ làm ở các nhà thầu Trung Quốc là rất khó. 

Ở các thành phố, bác sĩ Trung Quốc (chưa biết thật giả) sang mở phòng khám chui lấy tiền dân mình, để lại nhiều hậu quả kinh hoàng, nhưng không hiểu vì sao chỉ chuyện này thôi cũng không quản được. 

Ở các dự án bauxite Tây Nguyên cũng vậy, lao động Trung Quốc sang lập thành khu vực riêng biệt, làm việc và sinh sống trên cao nguyên. Ngoài giờ làm việc, đàn ông Trung Quốc cũng chẳng ngại gì mà không tìm vợ Việt Nam khi có cơ hội, thế là gia đình Hoa-Việt ngày càng nhiều, người Trung Quốc cắm rễ trên đất Việt Nam với tư cách là chàng rể. Lấy vợ, sinh con rồi cất nhà, sinh sống ở Việt Nam. Từ lao động bất hợp pháp thành công dân hợp pháp. 

Với việc đưa dân sang lao động như các nhà thầu Trung Quốc đang làm, chỉ cần chục năm nữa, người Trung Quốc ở Việt Nam sẽ nhân lên gấp nhiều lần hiện nay, lúc đó sẽ không chỉ là xóm, là phố, mà cả khu người Hoa khắp đất nước này. 

Các nhà quản lý không thể không nhận thấy phương cách “gặm nhấm” trên đất theo cách này của họ. 


Đảng cs không được nói đến hai chữ "dân chủ"

Quang Dương (Danlambao) - Các ông các bà đảng viên đảng cục coi bộ rất thích đề cập đến hai chữ "dân chủ" nhưng dường như các ông các bà chỉ "mượn đầu heo nấu cháo". Các ông các bà nói vung lên cho dân nó khoái, nó tưởng dân chủ đang có mặt khắp mọi nơi, dân chủ chạy đầy đường, dân chủ từ trong đảng lan ra tới ngoài đảng, dân chủ ôm chặt luồn sâu lách mau từ quán cà phê cho tới tới cái giường nằm, còn thực sự có dân chủ hay không lại là chuyện khác...

*

Tôi phản đối ông Nguyễn Phú Trọng khi ông lạm dụng hai chữ "dân chủ" trong những lời phát biểu, những bài đọc hay diễn văn của ông.

Trong bài phát biểu nhân ra mắt cái gọi là Ban Chấp Hành TU đảng CS XII ông nói:

"xây dựng phong cách làm việc khoa học, tập thể, dân chủ, gần dân, trọng dân, vì dân".

Trong cuộc chủ trì họp báo quốc tế sau đại hội XII ông trả lời phỏng vấn của báo chí với đầy rẫy hai chữ "dân chủ". Chẳng hạn như:

"Vừa rồi, các đại biểu Quốc hội cũng tâm sự, dân chủ thế này là cùng, không thể dân chủ hơn."

Hoặc:

"Dân chủ được thể hiện rõ ràng thông qua sinh hoạt của Quốc hội, Hội đồng nhân dân, các đoàn thể chính trị - xã hội... Dân chủ nhưng vẫn phải có kỷ cương. Kỷ cương trên cơ sở phát huy dân chủ, dân chủ và kỷ cương phải đi liền với nhau, không tuyệt đối hoá".

Trong diễn văn bế mạc đại hội ông cũng nói:

"Sau hơn tám ngày làm việc nghiêm túc, khẩn trương với tinh thần 'Đoàn kết - Dân chủ - Kỷ cương - Đổi mới'".

Ông Trọng nhắc đi nhắc lại hai chữ "dân chủ" với mục đích gì?

Các ông các bà đảng viên đảng cục coi bộ rất thích đề cập đến hai chữ "dân chủ" nhưng dường như các ông các bà chỉ "mượn đầu heo nấu cháo". Các ông các bà nói vung lên cho dân nó khoái, nó tưởng dân chủ đang có mặt khắp mọi nơi, dân chủ chạy đầy đường, dân chủ từ trong đảng lan ra tới ngoài đảng, dân chủ ôm chặt luồn sâu lách mau từ quán cà phê cho tới tới cái giường nằm, còn thực sự có dân chủ hay không lại là chuyện khác.

Với người dân nghèo bị trị chúng tôi thì dân chủ chỉ có nghĩa đơn giản là người dân làm chủ không hơn không kém. 

Khi đảng các ông dựa trên bạo lực và cường quyền, nhẩy xổm vào cướp đi quyền làm chủ của chúng tôi và đòi độc quyền làm chủ đất nước cũng như quyền muôn năm đảng trị cha truyền con nối, coi người dân như cỏ rác thì không thể gọi là dân chủ mà phải gọi là "đảng cướp chủ". Đó là điều công bằng và hợp lý, không oan ức gì cho các ông các bà cả.

Khi người dân nghèo VN còn bị coi thường, nhân quyền bị tước đoạt, nhân phẩm bị chà đạp, tài sản đất đai bị trưng thu bất hợp lý, cuộc sống bấp bênh nghèo đói, xã hội băng hoại, và khi đảng viên các ông các bà chỉ biết còn đảng còn mình, bày ra những trò bầu cử bịp bợm trong đảng với nhau để đấu đá tranh giành quyền lực leo cao vét sâu, vơ khẳm đáng nực cười mà vẫn huyênh hoang tự sướng với nhau là dân chủ thì đó không thể gọi là dân chủ mà phải gọi là "đảng viên chủ" mới đúng. Đó cũng là chuyện hợp tình hợp lý chẳng oan sai tí nào.

Tự điển mạng đã định nghĩa:

Dân chủ là "một hình thức của chính phủ, trong đó mọi người dân của một nhà nước hoặc chính thể... đều tham gia vào việc ra quyết định về các vấn đề của mình, thường bằng cách bỏ phiếu để bầu người đại diện cho một quốc hội hoặc thể chế tương tự. (theo Wikipedia)

Nếu người dân không được tham gia và quyết định các vấn đề của mình thì còn gọi là dân chủ ở chỗ nào?

Khi ông Trọng dẫn từ "dân chủ" trong bài diễn văn và phát biểu của ông, có thể ông muốn mượn ý của từ này để bảo rằng việc bầu bán, đề cử, ứng cử, rút ra rồi lại đưa vào, đưa vào rồi lại rút ra của cái gọi là đại hội đảng XII gồm toàn đảng viên CS các ông là rập khuôn dân chủ, là có hương thơm dân chủ. Tuy nhiên, dẫu có đúng như thế thì ông cũng không có quyền "mượn hoa cúng Phật", mập mờ đánh tráo khái niệm bằng cách cứ lặp đi lặp lại hai chữ "dân chủ" một cách bừa bãi như thế được. 

Thâm ý của ông mong rằng nếu cứ nói hoài nói huỷ tới dân chủ, như kiểu "cứ nói láo mãi đi rồi cũng có người tin" thì dù chẳng có dân chủ chút nào hết, người ta cũng phải tin là không những đảng của ông rất dân chủ, rất tốt với dân, do dân, bởi dân và vì dân, mà cả cái chế độ XHCN đang đè đầu cưỡi cổ, áp chế người dân cũng cực kỳ dân chủ, dân chủ gấp bội phần các chế độ Tư bản đang giãy chết sao? 

Đừng tưởng bở!

Người dân Việt Nam bây giờ đã khôn ngoan, hiểu biết, đủ kiến thức và kinh nghiệm để thấy rõ đâu là dân chủ thực sự, đâu là dân chủ giả hiệu treo đầu dê bán thịt chó rồi thưa ông! Các ông có tuyên truyền lếu láo đến bao nhiêu lần nữa cũng bằng thừa, chỉ tổ lòi thêm cái tội lừa bịp vốn đã có từ hồi mồ ma "cha già dân tộc" của đảng CS và đảng viên các ông thôi.

Tôi yêu cầu ông và đảng viên đảng CS, các ông các bà, không được đề cập đến hai chữ "dân chủ" trong bất cứ câu nói, bài đọc, bài viết nào để đánh lừa người dân. Chỉ khi nào các ông bà chấp nhận trò chơi dân chủ thật sự, giải tán đảng CS, dẹp bỏ XHCN, chấp nhận đa nguyên đa đảng, bầu cử tự do, trực tiếp và phổ thông đầu phiếu trên toàn quốc thì lúc đó hãy nói đến dân chủ.

Còn bây giờ thì làm ơn nếu còn chút liêm sỉ, đóng cái cửa miệng lại đừng nhắc đến dân chủ nữa. Hoặc nếu vẫn phải ộp oạp thì yêu cầu dùng hai nhóm chữ "đảng cướp chủ" và "đảng viên chủ" đã chỉ cho ở trên.


Quyền lực muôn năm

George Orwell * Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch - Đảng mưu cầu quyền lực hoàn toàn chỉ vì quyền lực. Chúng tôi không quan tâm đến lợi ích của kẻ khác; chúng tôi chỉ quan tâm đến quyền lực. Không phải của cải hay xa hoa hay trường thọ hay hạnh phúc: chỉ quyền lực, quyền lực thuần túy.

Chúng tôi biết không ai chiếm quyền lực với ý định từ bỏ quyền lực. Quyền lực không phải là phương tiện, quyền lực là cứu cánh. Ta không thiết lập chế độ độc tài để bảo vệ cách mạng; ta làm cách mạng để thiết lập chế độ độc tài. Mục đích của trấn áp là trấn áp. Mục đích của tra tấn là tra tấn. Mục đích của quyền lực là quyền lực. 

Quyền lực thuộc về tập thể. Cá nhân chỉ có quyền lực chỉ khi y không còn là cá nhân. Ai cũng phải chết. Nhưng nếu y biết phục tùng hoàn toàn và tuyệt đối, nếu y có thể vượt qua cái tôi của mình, nếu y có thể nhập vào Đảng để y là Đảng, thì y toàn quyền năng và bất tử. 

Quyền lực là quyền lực đối với con người, đối với thể xác, nhưng trên hết, đối với tâm hồn. Quyền lực thực sự, quyền lực chúng tôi phải đấu tranh suốt ngày đêm, không phải quyền lực đối với vật chất, mà đối với con người. 

Ta khẳng định quyền lực của mình đối với kẻ khác như thế nào? Bằng cách làm cho hắn phải đau khổ. Vâng lời không đủ. Trừ phi hắn phải đau khổ. Quyền lực là gây ra đau đớn và tủi nhục. Quyền lực là xé nát tâm hồn con người ra từng mảnh để ráp chúng lại theo bất kỳ hình dạng nào ta thích. 

Chúng tôi đang tạo ra xã hội sợ hãi và phản bội và đau khổ, xã hội chà đạp và bị chà đạp, xã hội không phải trở nên ít tàn nhẫn hơn mà càng tàn nhẫn hơn khi nó càng hoàn thiện. Những nền văn minh cũ tuyên bố họ được đặt trên nền tảng thương yêu hay công lý. Nền văn minh của chúng tôi được đặt trên nền tảng căm thù. Trong xã hội chúng tôi sẽ không có những cảm xúc nào ngoại trừ sợ hãi, phẫn nộ, chiến thắng, và phủ phục. 

Sẽ không có lòng trung thành, ngoại trừ trung thành với Đảng. Sẽ không có tình yêu, ngoại trừ tình yêu với Anh Cả. Sẽ không có tiếng cười, ngoại trừ tiếng cười chiến thắng trước kẻ thù thảm bại. Sẽ luôn luôn có niềm say mê quyền lực mà càng ngày càng tăng và càng ngày càng phát triễn tinh tế hơn. Luôn luôn, ở mọi lúc, sẽ có niềm vui chiến thắng, cảm giác hân hoan chà đạp lên kẻ thù bất lực. 

Nếu anh muốn hình dung tương lai, hãy tưởng tượng chiếc giày đạp vô tận vào mặt người. 



Nguồn

Trích dịch từ tác phẩm “1984” của George Orwell, chương 3. Tựa đề của người dịch.

Bản tiếng Việt:

Nguồn gốc hỗn danh Trọng Lú


Trần Thị Hải Ý (Danlambao) - «Ứng dụng câu “Dân chủ đến thế là cùng. Không thể dân chủ hơn. Ai dân chủ hơn ai?” vào cuộc ‘bầu cử’ QH trong tháng 5/2016 tới đây, ngay bây giờ ta đã thấy gì? - Xin thưa. Điều thứ nhất, ta đã thấy, đã biết trước mười mươi Chủ tịch nước có tên là Trần Đại Quang; Thủ tướng là Nguyễn Xuân Phúc và Chủ tịch Quốc hội là Nguyễn Thị Kim Ngân! Thứ hai, để khẳng định điều Thứ nhất, ta hãy quay lại “lịch sử”…»

*

Như mọi người còn lưu tâm đến thời cuộc Việt Nam, HY em đã theo dõi và đã kinh ngạc theo từng câu trả lời của cụ đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng (72 tuổi) trong buổi họp báo đầu tiên – ngay sau khi một mình một chợ cụ «bất ngờ tái đắc cử quyền đảng trưởng kỳ 2 với số phiếu bầu gần như 100%, tuyệt đối» trong Đại hội đảng XII, ngày 28/01/2016. Phải thừa nhận là cụ ông đã «đủ độ mềm dẻo» vận dụng kỳ thư ‘Duy vật biến chứng Mc Lê Nin’ (1) trong cuộc phỏng vấn này. Riêng trên trang DLB nhỏ bé này cũng đã có khối bình luận đa chiều về cuộc phỏng vấn nêu trên, thế cho nên, ở đây HY em chỉ mạo muội tự nêu lại thắc mắc, rồi tự phê và tự bình, với hoài bảo cùng bạn đọc «vui free cũng được một vài trống canh». 

1-. Tại sao cụ đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng (Tổng Trọng) lại vướng phải ung thư rối rắm mọi sự việc đơn giản?

- Phóng viên AFP: Dưới sự lãnh đạo tiếp tục của ông, Việt Nam có thể trở thành đất nước giàu mạnh hơn, dân chủ hơn không?

- Tổng Trọng: [Câu hỏi này mang tầm chiến lược xa quá. Cá nhân tôi là một bộ phận của tập thể. Tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách. Không phải cá nhân độc đoán chuyên quyền. Dù đảng lãnh đạo nhưng thông qua tập thể, dân chủ, đồng thời đề cao trách nhiệm cá nhân.

Lãnh đạo tập thể nhưng cá nhân phụ trách, phát huy vai trò người đứng đầu. Đứng đầu mà độc đoán, chuyên quyền thì có gọi dân chủ không? Một số nước dân chủ nhưng cá nhân quyết định tất, ai dân chủ hơn ai?

Có thực hiện dân giàu, dân chủ hơn không? Khẩu hiệu xây dựng Việt Nam dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh là mục tiêu lâu dài. Trước mắt phải sớm trở thành nước công nghiệp theo hướng hiện đại.

Dân chủ thì chắc các bạn biết hơn tôi. Dân chủ là qua sinh hoạt QH, HĐND, đoàn thể chính trị - xã hội. Hàng mấy trăm, hàng nghìn tổ chức ra đời, hoạt động nhưng phải làm sao vẫn có kỷ cương. Một đất nước mà không có kỷ cương thì rối loạn. Dân chủ - kỷ cương đi liền với nhau. Kỷ cương trên cơ sở phát huy dân chủ. Không tuyệt đối hóa mặt nào. Phiến diện là thất bại.] (SGGP, 28/01/2016).

HY em 1: Câu trả lời tràng giang mê cung Củ Chi của cụ Tổng Trọng nêu trên có thể giản dị trong mấy chữ cấp bình dân học vụ: Việt Nam dưới sự cầm quyền kỳ 2 của tôi tất nhiên sẽ phải trở thành đất nước giàu mạnh hơn, dân chủ hơn…bây giờ!

HY em 2: Cụ Tổng Trọng đánh giá câu hỏi của phóng viên AFP «mang tầm chiến lược xa quá». Vậy mà vào ngày 23 tháng 10 năm 2013 chính cụ đã phán «xây dựng chủ nghĩa xã hội còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ [21] này không biết đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa !” Lẽ nào cụ Tổng Trọng đã quên rồi sao? Xin hỏi: Mục tiêu «đất nước giàu mạnh hơn, dân chủ hơn», so với xây dựng thiên đường xã hội chủ nghĩa, cái nào «mang tầm chiến lược xa quá»?

HY em 3: Cái máu nhiêu khê hoá sự đơn giản của cụ Tổng Trọng làm HY em nhớ lại mẩu chuyện dưới đây:

Tại Viện Toán cao cấp nọ, Giáo sư Fiêu bổ đề 3 thí sinh cùng một lúc và cùng một đáp án: 2 + 2 bằng mấy?

Thí sinh A đáp: 4, Thí sinh B: 3, Thí sinh C: 5.

Nhà toán học hàng đầu thế giới – Giáo sư Louis Chen thuộc Đại học quốc gia Singapore, hỏi: Ai đáp trúng? 

– Thí sinh C dĩ nhiên. Fiêu Giáo sư bể đồ với lời giải thích:

Một là, câu trả lời chính xác (2+2= 4) của thí sinh A thể hiện niềm kiêu hãnh và nỗi lạc quan trí thức tạng giãy hoài không chết như ở xứ Sing này!

Hai là, câu trả lời tiêu cực (2+2 = 3) của thí sinh B phản ánh nỗi bi quan mà nội hàm là “suy thoái tư tưởng chính trị đạo đức, lối sống - chứ gì nữa”. Đáng bị xử lý.

Và Ba là, thí sinh C, dù đã đưa ra câu trả lời cường điệu tích cực (2+2= 5), nhưng lại biểu lộ được sự nhất trí dồi dào đảng tính mà nội hàm là tinh thần cúc cung theo phương án, theo định hướng, theo ray quy trình do đảng và nhà nước xhcn tiền chế, đó là: 

a-. Lạc quan sai, b-. Bi quan cũng sai, c-. Chỉ có hoang mang là đúng! Và, Fiêu Gs chốt: Câu trả lời 2+2 = 5 => Hoang mang. Mà Hoang mang là đặc tính không có không được của chế độ xhcn ưu việt! (2) Did you understand?

2-. Thực hư cụ Tổng Trọng sớm vướng bệnh Alzheimer? 

Alzheimer là chứng mất trí, nôm na kêu là bệnh hay quên, tiếng chữ gọi là Lú lẫn. Chứng này thường úm người trọng tuổi. Muốn rõ ngọn ngành, bạn đọc chỉ việc vào đây.

Theo Điều lệ của đcs VN, Uỷ viên Trung ương tái cử không quá tuổi 65.

Còn nhớ, ngày 19/01/2011, tân đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng (67 tuổi) bày tỏ lòng [tri ân với những người do quá tuổi đã không ứng cử vào BCH Trung ương khóa XI để tạo điều kiện và cơ hội cho những người trẻ (dưới 65 tuổi). Xin ghi nhận đóng góp và nghĩa cử của các đồng chí và xin các đồng chí tiếp tục đóng góp cho đất nước] (VNN). 

* Ấy thế mà 5 năm sau, ngày 28/01/2016, cụ Tổng Trọng (72 tuổi, già nhất trong BCHTƯ) trong buổi ‘đăng quang’ kỳ 2, lại nhơn nhơn cám ơn các đồng chí Trung ương khoá XI gương mẫu không ứng cử vào BCH Trung ương khóa XII (hàm ý tiếp tục ép cụ trụ trên ngai vàng thêm 1 nhiệm kỳ). Trích đoạn cụ phát biểu:

[Thưa Đại hội,

Tại Đại hội XII của đảng, nhiều đồng chí trong Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư khoá XI còn sức khoẻ, đầy nhiệt huyết và kinh nghiệm công tác song đã gương mẫu, không ứng cử vào Ban Chấp hành Trung ương khoá XII, tạo điều kiện để trẻ hoá, bổ sung lực lượng mới vào cơ quan lãnh đạo của đảng trong nhiệm kỳ mới. Đó là một nghĩa cử cao đẹp, đầy trách nhiệm.] (Giáo Dục.Net.VN).

HY em 4: Hiện tượng trường kỳ “nói lời rồi lại ăn lời được ngay” của cụ Tổng Trọng, nên chăng liệt cụ vào hệ ‘langue de bois / lưỡi gỗ’? Thì “tiên tích việt trên đây: Rõ ràng mặt ấy mặt này chứ ai?” Hoặc là mặc kệ hai chữ Liêm và Sỉ, ta xuề xoà kiểu Nam Bộ, hỷ xả đút đại cụ vào viện Alzheimer cho nó lành? – Lành thì lành cho cụ và 4,5 triệu đảng viên cộng sản - đã đành, nhưng chắc chắn sẽ cực kỳ Dữ cho 85 triệu phi đảng viên trên toàn chữ S, từ nay cho tới mùa hè Thành Đô 2020!

3-. Nguồn gốc hỗn danh Trọng Lú

Đông Tây cổ kim đều có lời răn về lời nói. Có người đã ví «lời nói như mũi tên, không nên lấc cấc bắn bậy, đã lọt vào tai ai thì không tài nào rút ra được». Người khác có câu «nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy / một lời nói đã phát ra, bốn ngựa không theo kịp». Lại có câu Pháp ngữ «Il faut tourner la langue setp fois avant de parler / Hãy uốn lưỡi 7 lần trước khi nói». Đó là những lời răn chung về phát ngôn dành cho cả nhân loại bình thường, đủ biết mỗi lời nói của bậc ‘phụ mẫu chi dân’ quan trọng đến mực nào. Vua thời phong kiến vốn vạn quyền, trừ quyền nói đùa, đồng nghĩa với nói cho sướng cái mồm!

Sau ‘thành công tốt đẹp toàn diện’ của Đại hội đảng XII mà người ‘đại thắng’ - nhờ bí pháp Duy vật 244 QD/TW, là cụ Tổng Trọng, trên mạng nảy ra câu hỏi “Cụ Tổng Trọng có lú hay không?” Người nói có, kẻ nói không. HY em rất hoang mang, vì ai cũng có lý lẽ khả tín và thuyết phục cả. Thế là để tự tiêu hoá sự hoang mang trong lòng, HY em cầu cứu tới ông thần Gu-gồ. Ngài phán:

[Trong thời gian Nguyễn Phú Trọng làm bí thư Thành ủy (2000-2006), người Hà Nội đặt câu vè rằng: “Giàu như Phú - Lú như Trọng - Lật lọng như Nghiên - Tiêu tiền như Triệu” = Thăng Long Tứ Trụ.

Tấm bia miệng này ghi tên Tứ trụ gồm quý đồng chí Phùng Hữu Phú - phó của đ/c Trọng; đồng chí Hoàng Văn Nghiên - cựu chủ tịch Thủ đô (2) và đồng chí Nguyễn Quốc Triệu - phó của đ/c Nghiên. Từ đó đến nay, ông Trọng có biệt hiệu Trọng Lú. Khi ông kiêm nhiệm chức chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương (tháng 11 năm 2001), người ta đổi thành “Đồng Lú Lẫn Trung Ương.” Nhiều người gọi ông là Trọng Lú, Trọng Lú mãi, đến nỗi có người ngoại quốc không hiểu, tưởng rằng tên ông là Trọng, họ Lú. 

Một phóng viên người Mỹ quả quyết một người anh em ông Tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam làm ăn rất khá ở Quận Cam, ông này tên là Quán. Anh ta còn biết người anh em ông Trọng mở nhiều quán cà phê mang tên mình, Quán Lú.] (3) 

[Các cụ mình có câu “Nó lú nhưng chú nó khôn.” Từ khi lên làm Tổng bí thư, ông Trọng đã có nhiều “chú” làm cố vẫn. Gần đây họ đã tìm được cách biến cái tên hiệu người lú thành một lời khen. Họ giải thích rằng trong “Thăng Long Tứ Trụ” thì có ba người được mô tả là “giàu,” là “lật lọng,” là “tiêu tiền như rác.” Tóm lại là gian, là tham. Nhưng ông Trọng không bị gán cho những tính tham, tính gian, thì phải coi là ông trong sạch, hiền lành! Theo họ lý luận, người đặt ra câu vè cố ý khen ông Nguyễn Phú Trọng không giàu, không gian, chỉ lú thôi. Mà lú là thứ nhược điểm dễ thương nhất! Nhóm mưu sĩ của ông Tổng bí thư đã viết một bài lý luận như vậy; bài đưa lên mạng ký tên là Thăng Long.

Nhiều người được “bố trí” vào làm việc với ông, sau ba tháng mới thì thầm nói nhỏ với bạn bè, “Cái đầu ông ấy làm sao ấy các cậu ạ! Nó làm sao ấy!” Có người làm việc dưới quyền ông một tháng đã thổ lộ, “Làm việc với cụ khó quá, nói mỏi rã miệng cụ mới hiểu mình nói cái gì.” Có người nhanh hơn, sau một tuần đã lắc đầu nói, “Cụ chỉ biết hô khẩu hiệu thôi, ra ngoài các khẩu hiệu cụ chẳng biết cái chó gì cả!”] (3). 

Tạm kết:

Ai chịu khó ‘ma xó’ tí tẹo cũng đều dễ dàng nhận ra nét độc đặc của quý vị trong giuộc “vua tập thể xã nghĩa VN”, rằng mỗi khi thiếu tờ giấy tiền chế trên tay hay tệp giấy soạn sẵn trước mặt là y như rằng có màn lở mồm long móng trong phát ngôn! 

Câu rằng “Dân chủ đến thế là cùng. Không thể dân chủ hơn. Ai dân chủ hơn ai?” cũng thuộc sở hữu trí tuệ của cụ Trọng Lú, khi cụ trả lời về cuộc‘bầu cử dân chủ’ trong Đại hội đảng khoá XII nêu trên. Dân số Việt Nam hiện có trên 90 triệu người. Cụ Trọng Lú khẳng định hai chữ Dân chủ trong ĐHĐ XII nơi hội tụ 1510 người chính thức đại diện cho 4,5 triệu đảng viên cộng sản. Vậy, Đại hội XII là chuyện riêng, chuyện kín của đảng cộng sản VN, không mắc mớ gì tới 85 triệu nhân dân phi đảng viên. 

Ứng dụng câu “Dân chủ đến thế là cùng. Không thể dân chủ hơn. Ai dân chủ hơn ai?” vào cuộc ‘bầu cử’ QH trong tháng 5/2016 tới đây, ngay bây giờ ta đã thấy gì? – Xin thưa. Điều thứ nhất, ta đã thấy, đã biết trước mười mươi Chủ tịch nước có tên là Trần Đại Quang; Thủ tướng là Nguyễn Xuân Phúc và Chủ tịch Quốc hội là Nguyễn Thị Kim Ngân! Thứ hai, để khẳng định điều Thứ nhất, ta hãy quay lại “lịch sử”: 

Nơi nơi, Hiến pháp là do Quốc hội soạn ra. Hiến pháp là mẹ, là gốc của Quốc pháp. Vậy mà:

1-. Ngày 28/9/2013, trong cuộc tiếp xúc đại biểu cử tri 2 quận Tây Hồ và Hoàn Kiếm - Hà Nội, cụ Trọng Lú nhà người ta đã khẳng định, nguyên văn: «Đến nay còn 4 vấn đề lớn trong nội dung dự thảo sửa đổi Hiến pháp – văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất, sau Cương lĩnh của đảng.” (VNN)

2-. Ngày 06/12/2014, cũng tại Hà Nội, cụ Trọng Lú tái khẳng định, nguyên văn: «Quốc hội là thể chế hóa các nghị quyết và quyết định của Trung ương và Bộ Chính trị, tôi phải nói thật như thế». (VNEconomy).


[Liêm, sỉ là tính rất hay của loài người, vì người mà không liêm thì cái gì cũng lấy, không sỉ thì việc gì cũng làm. Người mà đến thế là người bỏ đi, không khác gì giống vật. Nhất những bậc đứng chủ trương việc nhà, việc nước mà vô liêm, vô sỉ thì nhà phải suy bại, nước phải nguy vong.

Nghĩ cho kỹ, thì Sỉ cần hơn Liêm: người vô liêm làm những việc bất nghĩa, căn nguyên cũng ở vô sỉ mà ra.

Khổng nói: “Hành kỷ hữu sỉ” nghĩa là nghĩ mình biết làm xằng là xấu hổ. Thầy Mạnh nói: “Nhân bất khả vô sỉ” nghĩa là người ta không biết xấu hổ thì không được.

Than ôi! Thế mà ngày nay, nhân tình phản trắc, phong tục suy đồi, người ta quên cả liêm, sỉ. Không kể chi người thường, thậm chí đến bọn sĩ phu cũng chan chan như thế cả. Ôi! Nếu cho là sự xấu hổ chung cho cả nước, cũng không phải là nói ngoa.] (4).



______________________________

Tài liệu tham khảo và trích dẫn từ Internet:

(1) Sư tổ của C.B/HCM - Karl Marx, có câu: "Duy loài vật mới quay lưng lại nỗi khổ đau của đồng loại, để chỉ chăm lo cho bộ lông của riêng mình".

(2) Xem thêm: Hoàng Văn Nghiên và scandal về căn biệt thự công vụ «khủng» tại Hà Nội http://baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/tin-tuc-thoi-su/ong-hoang-van-nghien-8-nam-chua-tra-xong-biet-thu-3216277/

(3) Ngô Nhân Dụng: 

Sống như con rận trong quần

Tần Thư * Trần Quốc Việt (Danlambao) dịch - Phải chăng ta không bao giờ thấy con rận trong quần? Nó chạy ra khỏi đường chỉ sâu trong quần rồi chui rúc trốn trong kẽ quần, và nó coi đây là nhà tốt. Khi nó di chuyển nó không dám rời khỏi đường chỉ quần; nó không dám bò ra khỏi cái quần. Nó cảm thấy cuộc đời mình rất nề nếp và ổn định. Khi nó đói nó cắn người và coi đây là nguồn thực phẩm vô tận. 

Nhưng ngọn lửa tràn qua đồi, lửa lan ra khắp nơi, làng mạc và kinh thành bị thiêu rụi. Và tất cả những con rận sẽ chết vì không thể nào thoát ra được. 

Còn kẻ “quân tử” sống trong thế giới riêng của y, thử hỏi y có khác gì chăng với con rận sống trong quần. 

Tần thư là sử về triều đại nhà Tần. 

Nguồn: Dịch từ tác phẩm “Buddhism in Chinese History” của tác giả Arthur F. Wright, nhà xuất bản Athenum, New York 1968, trang 29. Tựa đề của người dịch.

Bản tiếng Việt:

Nguyễn Phú Trọng là thủ phạm đẩy Việt Nam vào vòng Bắc Thuộc

Người Đưa Tin (Danlambao) - Đại hội 12 của đảng cộng sản đã thành công "Tốt đẹp". Làm sao không thành công khi người dân không có quyền bầu chọn lãnh đạo. Làm sao cộng sản không thành công khi đại hội 12 chỉ là vở diễn bầu chọn lãnh đạo đã hơn 3/4 thế kỷ nay. Làm sao đại hội không thành công khi người dân chỉ là khán giả chỉ được xem và bình luận. Đó chính là thành công lớn nhất trong chế độ độc tài toàn trị do đảng cộng sản lãnh đạo. Hai chữ tốt đẹp không có chổ cho bất kỳ hành động nào của đảng cộng sản. Một khi nền tảng của nó vẫn mang hình thức "Đảng cử dân bầu".(1) Làm sao đại hội cộng sản không thành công khi trước đó cộng sản giương móng vuốt răn đe người đối lập mệnh danh chống khủng bố nhằm đàn áp khi biến cố có thể xảy ra (2) trong khi đại hội cộng sản là nơi tập trung thành phần khủng bố đầy gian manh xảo quyệt và lắm thủ đoạn. Vì sao gọi cộng sản đồng nghĩa khủng bố xin được trình bày sau.

Đại hội 12 của đảng cộng sản thành công không có gì phải bàn cãi như thượng dẫn. Thực tế cho thấy bất kỳ đại hội nào của đảng cộng sản đều không tốt đẹp dù nó đã thành công. Làm sao có thể gọi là tốt đẹp khi chính đảng viên cộng sản cũng thừa hiểu chủ nghĩa Mác - Lê đã lỗi thời và cần phải dẹp bỏ.(3) Người dân mỉa mai gọi TBT Nguyễn Phú Trọng (NPT) là "Thằng Ba Trợn" (TBT) nghe có vẻ thô thiển nhưng đúng bản chất của con người của NPT. Người miền Nam dùng từ "thằng ba trợn" là để chỉ kẻ không tử tế trong cách ứng xử. Người miền Bắc thì "đậm đà" hơn gọi là đồ đểu. Xin có lời khen cho người đầu tiên gọi NPT là Trọng Lú. Điều đó đúng nhưng chưa đủ.

- Nguyễn Phú Trọng Lú mà lỳ xen lẫn ranh ma và gian ác.

Tiền hậu bất nhất. Lộng giả thành chân. Lừa thày phản bạn thuộc về bản chất đảng cộng sản, đứng đầu là Hồ Chí Minh. Các tác giả trên Dân Làm Báo cũng như người trong cuộc đã viết khá nhiều về nhân vật HCM. Trong bài này người viết xin viết về Nguyễn Phú Trọng, tên cộng sản cực kỳ gian manh qua bề ngoài có vẻ hiền lành với mái đầu bạc trắng. NPT là tên thái thú rất nguy hiểm làm việc cho Trung cộng nhằm Hán hóa VN. NPT từng nói đến hết thế kỷ này không biết VN có XHCN hoàn thiện hay chưa, sau đó Trọng lại nói tiến lên XHCN là phù hợp với hoàn cảnh VN. Chính sự lật lọng của NPT cũng như hỗn láo gọi nhân sĩ trí thức là "suy thoái đạo đức" khi họ góp ý sửa đổi HP, dẫn đến Nguyễn Đắc Kiên dạy cho NPT bài học làm người.(4) 

Thói tật bất lương của NPT không khó để nhận thấy. Các chức danh TBT, chủ tịch nước, thủ tướng, chủ tịch quốc hội thật ra chỉ là cánh tay nối dài của tình báo Hoa Nam. Tập Cận Bình chính là tên điều hành guồng máy đảng cộng sản tại VN. Ít ra là trong bối cảnh hiện tại. Không có QH nào trên thế giới để Tập Cận Bình đăng đàn như kẻ cả để dạy đảng cộng sản VN như những đứa con hoang nên trở về đất mẹ bên Tàu. (5)

- Nguyễn Phú Trọng chỉ quan tâm đến cương vị TBT và vui sướng khi loại được đối thủ Nguyễn Tấn Dũng.

Những lời nói của Nguyễn Phú Trọng chính là bằng chứng cho thấy NPT không màng đến lợi ích Quốc gia cũng như sinh mạng của ngư đân đã và đang bị Trung cộng giết và cướp tài sản. Trọng nói "Nếu để xảy ra đụng độ gì thì tình hình bây giờ bất ổn thế nào, chúng ta có ngồi đây mà bàn việc tổ chức Đại hội Đảng được không!". Sự hèn mạt của NPT nói riêng và đảng cộng sản nói chung ai cũng biết, ai cũng hiểu dù đó là thường dân hay đảng viên cộng sản, đó là sự khiếp nhược trước giặc Tàu xâm lược ngoài biển đông cũng như hèn với giặc ác với dân trên đất liền. VN sẽ không bao giờ thoát được gọng kềm của Trung cộng khi đảng cộng sản vẫn cố đeo bám thứ chủ thuyết loài người văn minh đã ruồng bỏ, lên án tội ác CNCS đồng nghĩa Tội ác chống nhân loại. Điều đó cho thấy có thể nói không sợ sai trật rằng Nguyễn Phú Trọng là một trong những tên cộng sản gian manh việc ác dốt nát việc lành. Tội ác của NPT rồi sẽ được xét xử dù còn sống hay đã chết như di sản của Hồ Chí Minh.

Xin được nhắc lại nhân vật Nguyễn Tấn Dũng (NTD). Các học giả lẫn học thật trong và ngoài nước bình luận thủ tướng NTD là TT "hoa mỹ" phải ra đi để thành phần u ám như NPT trị vì. Người viết cho đó là nhận định thiếu tính khách quan qua nhiều người kỳ vọng chức TBT thuộc về NTD đất nước sẽ có nhiều thay đổi (?!) Nhân cách lãnh đạo và sự hiểu biết của NTD qua hai nhiệm kỳ (10 năm) làm thủ tướng cho đến lúc NTD bị loại, không có gì là sáng sủa cho hiện tình đất nước, nếu không nói kể cả khi NTD giành được chức TBT cũng chỉ là hình thức thay tên cộng sản độc tài bảo thủ NPT bằng thủ tướng "hoa mỹ" nhưng độc tài không kém. Xin đừng quên Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng đều có chung hành động đàn áp tự do ngôn luận.(7 & 8)

- Nguyễn Tấn Dũng ra đi trong nhục nhã để sống đời sống mới nhưng tội ác của Dũng thì không bao giờ cũ.

Thành tích của NTD sau 10 năm độc tài toàn trị vẫn còn đó một nhà nước tham nhũng được báo cộng sản gọi là quốc nạn và một VN nghèo đói do chính Dũng thú nhận.(9) Và thân phận người phụ nữ VN vẫn "nổi tiếng" đứng đầu danh sách gái bán dâm quốc tế.(10) do báo cộng sản đưa tin. Những điều tiếng về NTD từ lợi ích phe nhóm cho đến người thân của NTD tràn ngập trên mạng.(11) Chính NTD đã dùng quyền lực để cướp đất giáo xứ Thái Hà sau khi giả nhân nghĩa đến gặp Tổng giám mục Ngô Quang Kiệt và sau đó là thủ đoạn ép buộc giám mục Ngô Quang Kiệt phải từ chức trong vụ tranh chấp đất đai tại giáo xứ Thái Hà, đảng cộng sản dùng quyền lực cưỡng đoạt tài sản của giáo hội có từ trước khi thành lập đảng cộng sản.(12) Còn rất nhiều nhân chứng sống ẩn danh hoặc công khai tố cáo Nguyễn Tấn Dũng là tên cực kỳ hung ác về tham nhũng cũng như đồi bại khi hiếp dâm gái vị thành niên sau đó giết nạn nhân nhằm bịt đầu mối.(13 & 14)

Người viết xin giữ vững lập trường không thỏa hiệp với đảng cộng sản dưới bất kỳ hình thức nào, cũng như không tin vào bất kỳ tên lãnh đạo cộng sản nào dù chúng đã bị loại hay còn tại vị. Cái bẫy của cộng sản là gây chia rẽ. Phe Nguyễn Phú trọng hoặc phe Nguyễn Tấn Dũng đều buộc phải đội lốt dân chủ để định hướng dư luận nhằm cộng kích lẫn nhau mà mục đích sau cùng của chúng chỉ để củng cố quyền lực. Không tỉnh táo trước thủ đoạn thâm độc của đảng cộng sản. Người Việt Quốc gia có thể sẽ sập bẫy của tuyên giáo cộng sản qua hình thức "ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi". bất đồng chính kiến là chuyện thường tình trong tự do ngôn luận đối với người cùng chí hướng. Nhưng để cộng sản khai thác sự bất đồng sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến tiến trình dân chủ hóa đất nước. 

Trong cuộc đấu tranh chống đảng cộng sản không khó để nhận ra ai là bạn và ai là kẻ thù. Hoặc lập trường không rõ ràng qua hành động chỉ trích tên cộng sản này nhưng khéo léo khen tên cộng sản khác vì chúng có học. Giống như khen cộng sản chân chính tốt hơn cộng sản thoái hóa. Làm gì có cộng sản thoái hóa khi bản chất của CNCS là mầm mống của tội ác.(15) 

Kết luận

Bất kỳ điều gì liên quan đến cộng sản cần được tẩy chay cũng như xa lánh vì chúng có cùng bản chất dùng bạo lực, khủng bố và đàn áp cũng như lừa đảo (16) để củng cố quyền lực. 

Ngược thời gian, nhìn vào cuộc "cách mạng long trời lỡ đất" do HCM phát động trong CCRĐ cùng hành động "đào tận gốc, trốc tận rễ" Trí -Phú - Địa - Hào làm hàng trăm ngàn nạn nhân chết tức tưởi không phải là hành động khủng bố thì gọi là gì. Hay phải gọi đó hành động giết người diệt chủng của Hồ Chí Minh? (17) Thường dân chúng tôi khẩn thiết kêu gọi những ai thật lòng quan tâm đến hiện tình đất nước, chấm dứt kỳ vọng vào bất kỳ tên lãnh đạo cộng sản nào. Muốn đất nước phát triển đòi buộc phải triệt tiêu cho bằng được đảng cộng sản. Hoặc trong ngày không xa nữa đồng bào VN sẽ lưu vong trên chính đất nước mình. Triệt tiêu đảng cộng sản bằng cách nào nằm ngoài khả năng thường dân lao động chúng tôi. Nhưng không có thường dân sẵn sàng lấy xác lót đường cũng như tham dự lời kêu gọi xuống đường chống bạo quyền cộng sản. Tầng lớp trí thức cũng chỉ là chậu kiểng. Ai tập hợp được sức mạnh lòng dân, người đó mới là kẻ chiến thắng. 

Sài Gòn 30.01.2016


_________________________________________

Chú thích:

(1) Cần xóa cơ chế "Đảng cử dân bầu"
(2) Dàn xe chống khủng bố tham gia bảo vệ Đại hội Đảng
(3) Hàng trăm nhân sĩ trí thức VN gửi thư ngỏ đòi từ bỏ chủ nghĩa Mác-Lênin
(4) Vài lời với TBT ĐCS VN Nguyễn Phú Trọng
(5) Đứa con Hoang đàng trong Nước lạ
(6) Đã tỏ tường chưa?
(7) Ngày 29/11 thủ tướng Việt Nam, Nguyễn Tấn Dũng, ký chỉ thị 37CP với nội dung cấm tư nhân hóa báo chí.
(8) Nguyễn Phú Trọng bị báo Đức xếp cùng với Kim Jong-un trong danh sách 5 tên kẻ thù nguy hiểm nhất của Internet
(9) Thủ tướng: Việt Nam vẫn là nước nghèo
(10) Gái mại dâm Việt đứng đầu ‘danh sách bán dâm quốc tế’. http://baomoi24g.net/gai-mai-dam-viet-dung-dau-danh-sach-ban-dam-quoc-te.htm
(11) Chị ruột của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng "chê" tiền bồi thường hơn 10 triệu đô la khi bị thu hồi 185 hecta đất vườn cao su
(12) Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đến thăm Tòa Tổng Giám mục Hà Nội
(13) Thư tố cáo Nguyễn Tấn Dũng hiếp dâm gái vị thành niên, sau đó giết để bịt đầu mối
(14) Thư Tố Cáo Nguyễn Tấn Dũng Tham Nhũng, Giàu Nhất Châu Á
(15) Vì sao chủ nghĩa công sản bị cáo buộc chống nhân loại?
(16) Những lừa đảo lịch sử của Hồ Chí Minh và Đảng cộng sản Việt Nam
(17) iBook Cải cách ruộng đất