Bình thường thôi... ước mơ

Vũ Đông Hà (Danlambao) - Sinh nhật của D, bạn gửi lời chúc và niềm hy vọng - hy vọng một ngày không xa Việt Nam mình thực sự có dân chủ, có tự do ngôn luận để mình không còn phải thức hằng đêm bên trang mạng như thế này nữa, để chúng ta có thể về thăm lại những nơi chốn cũ và đi khắp đất nước mình...

Hy vọng bạn gửi làm gợi nhớ đến niềm ao ước của một văn sĩ người Hòa Lan trong lần ngồi bên nhau ở quán cafe Amsterdam: "Đôi khi chúng tôi lại mong ước có một cuộc sống như các bạn. Một cuộc đời có ý nghĩa biết bao khi các bạn còn có những điều để ước mơ, để tranh đấu cho ước mơ đó..."

Cuộc đời thật lạ lùng với những ước mơ chưa có được và những cuộc sống mà ước mơ đã trở thành quá khứ và trở nên bình thường.

Phải chăng đó là sự khác biệt giữa cuộc đời của chúng ta và cuộc đời của nhiều người khác đang sống ở ngoài mảnh đất cong lưng này?

Có thể nói cuộc sống của chúng ta toàn là những ước mơ, mong đợi. Tất cả là một niềm khắc khoải gói gọn trong 2 chữ "bao giờ". Bao giờ? Bao giờ! Bao giờ!?

bao giờ cho đến bao giờ
vần thơ khuyết, cổ, thôi, còn, chiêm bao
đâu đường trăng. đâu lối sao
ngõ sương lá. ốm. thềm tương tư. vàng
đỏ mây. phượng thắp hai hàng
buồn muôn thuở, nắng. bụi mù trời, mưa

mười ba tay nắm tay. đưa
tiễn mùa thơ ấu vào nơi không cùng
lâu rồi, quên, chuyện tương phùng
bầy se sẻ nhỏ hút mù đường bay
nhớ rừng chim lạc cánh say
qua thời gian. khuất. qua không gian. chìm
qua ngang phố gió, mây. tìm
rêu phong ngói xám dấu nghìn thu phai

đâu rồi tóc xõa nắng vai
bước Lê Văn Duyệt, bóng dài Hàm Nghi
vang vang tiếng guốc trường thi
hồi chuông Tổng Hợp rộn lòng Bán Công
về đây khung mây trống không
bàn yên ghế lặng bảng lòng xanh xao
man man đồng khúc ca dao
quần xanh áo trắng tuổi hoa niên còn
giấy thơm vẽ giấc mộng tròn
đường đi chưa đến đá trầm vết lăn

dốc mòn quá vãng trở trăn
đìu hiu Đốc Học cạn lòng suối khe
chị cười ngủ giữa chợ Đê
gánh thơ Quang Dũng tặng người chưa quen
em ngồi quán nhỏ giọt đen
nghe lòng kể chuyện nắng ngoài mưa trong

ngồi trông mây in mái cong
âm chuông hoang hoải về trong ta bà
dựa cây thơ ấu đã già
heo may tiền kiếp tiếng cười Khải Đoan

khuya. về. áp má thềm hoang
nghe đàn mọt nghiến gỗ đau bời rời
nghe gà mở cửa réo đời
nghe đường quang gánh. nghe mời gọi nhau
nghe. từ hun hút giếng sâu 
tiếng gàu nước. múc thiên thu. đổ về

ôm lòng đêm giạt trôi. về
tắm dòng sông cũ cháy vùng thịt da
xác chim nằm chết cội đa
hót lời thơ cổ thiên thu đợi chờ
thiên thu
nào có bao giờ.


Previous Post
Next Post
Related Posts